Hiển thị các bài đăng có nhãn Thư giãn - Giải trí. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Thư giãn - Giải trí. Hiển thị tất cả bài đăng

10/05/2025

Xăm thời loạn...Vui tý hỉ




Mới sáng sớm, một phụ nữ đã hối hả gõ cửa một tiệm xăm. Chủ tiệm càu nhàu:

– Trời ơi, giờ này đã đi xăm mình!

Khách nài nỉ:

– Bác ơi, em phải xăm gấp nếu không sẽ nguy hiểm tới tính mạng! Giá bao nhiêu em cũng chịu mà…

Nghe vậy chủ tiệm lục đục soạn đồ nghề:

– Nào, thế cô muốn xăm hình gì, xăm ở đâu?

– Em không xăm hình mà chỉ xăm chữ, xăm toàn thân! Này nhé: bác xăm cho em ở cánh tay phải chữ “tay phải”, xăm ở cánh tay trái chữ “tay trái”, ở hai chân cũng tương tự như thế…

Chủ tiệm cười ngất:

– Hiểu rồi! Cô sợ mai mốt vào bệnh viện bị mổ nhầm bên nên xăm cho ê kíp mổ đỡ phải xin lỗi rồi rút kinh nghiệm về sau chứ gì!

– Bác thông minh ghê! Chưa hết, xong rồi bác lật em lại rồi xăm tiếp ở chân phải dòng chữ “chân trái nếu nằm sấp”, ở chân trái dòng chữ “chân phải nếu nằm sấp”…

– Cẩn thận nhỉ. Nếu thế thì cô cũng nên xăm ở ngực, ở tai, ở bàn tay rồi bàn chân nữa chứ?

Khách hoan hỉ gật liền:

– Mông nữa! Cho em hai chữ “mông trái” và mông phải”!

Sau một ngày làm việc cật lực, thân hình cô khách kín mít chữ từ trên xuống dưới. Tưởng đã xong thì khách lại ngần ngừ:

– Bác ơi, còn một chỗ nữa… Chỗ này không xăm không được… Lỡ bác sĩ tưởng nó là… cái môi của em mà cắt nhầm là em hết ăn cơm!

Chủ tiệm xăm hiểu liền:

– Với trình độ bác sĩ bây giờ thì lo xa thế cũng phải. Nhưng nên xăm chữ gì bây giờ? Xăm thẳng tên thì sợ thô tục, vậy phải dùng chữ nào cho ai cũng hiểu đó là cái có người thích rước về nhưng cũng lắm người ghê tởm vì chuyên thải nước bẩn?

Nghe đến đó khách buột miệng:

– “Formusa”!

17/12/2024

Kỹ năng của kỹ nữ thời xưa phải có

 Nhặt trên net.


"Kỹ năng" trong nghề của một Kỹ Nữ ngày xưa trong Kim Vân Kiều Truyện và Đoạn Trường Tân Thanh

--------

Kỹ năng của một Kỹ Nữ ở đây có thể hiểu là cách lấy lòng, chèo kéo khách. Mà mấu chốt của việc này có thành công hay không chính là nằm ở chổ "kỹ năng giường chiếu" của Kỹ Nữ. Một người Kỹ Nữ muốn thành công thì không thể thiếu những kỹ năng này. Ai có thể khiến cho khách mê mệt, quyến luyến nhưng bản thân mình lại không tốn quá nhiều sức lực, ấy mới là người thành công.

Trong truyện Kiều, khi Thuý Kiều mới bắt đầu vào "ngành" thì về mặt kỹ năng này thì Kiều chỉ là một con số 0 tròn trĩnh. Để có thể biến Thúy Kiều thành một Kỹ Nữ toàn diện, có một không hai thì Tú Bà đã phải dốc hết tâm cơ của mình ra đào tạo nàng. Việc đầu tiên mà Tú Bà làm đó là đào tạo cho nàng “kỹ năng trong nghề”, thứ mà Thúy Kiều còn thiếu.

Này con thuộc lấy nằm lòng

Vành ngoài bảy chữ, vành trong tám nghề.

Chơi cho liễu chán, hoa chê,

Cho lăn lóc đá, cho mê mẫn người.”

Vậy “bảy chữ, tám nghề” mà Tú Bà dạy cho Thúy Kiều ở đây là nghĩa như thế nào?. Qua sách “Tố Nữ Kinh” chúng ta có thể cắt nghĩa như sau:

Bảy chữ thuộc “vành ngoài” gồm:

- Khốc: tức là khóc, dùng nước mắt để lay động khách làng chơi. Kể khổ thế này, kể khổ thế kia, phải khóc như thật để cho khách tin tưởng vào thành tâm thiện ý của mình. Tú Bà đã chỉ cho Kiều một tuyệt chiêu đó là “tẩm nước gừng vào khăn tay” khi đó nước mắt sẽ tuôn như suối.

- Tiễn: có nghĩa là cắt. Rủ khách cùng mình mỗi người cắt một đoạn tóc, rồi kết thành một sợi. Sau đó chia cho nhau buộc vào hai cánh tay (làm lễ “kết tóc se duyên” thể hiện sự chung tình)

- Thích: có nghĩa là đâm, chích. Lấy kim hoặc trâm thích vào cổ tay hoặc bắp đùi tên của khách, để cho khách thấy được sự chung tình của mình.

- Thiêu: có nghĩa là đốt, dùng hương đốt vào 6 huyệt của chàng và nàng. Sau khi thề thốt, cả hai người cùng áp người vào nhau vào đốt các huyệt đó, thực sự phải là cao thủ mới sử dụng được thủ pháp này:

+ Bụng kề bụng gọi là: “chính nguyện đồng tâm. Hai người cởi bỏ y phục hướng mặt vào nhau “bụng kề bụng, da áp da” rồi dùng hương chích

+ Đầu chụm đầu gọi là: “chính nguyệt kết tóc”. Chàng và nàng ngồi đối diện gục đầu vào nhau, cùng nhau thề thốt dùng hương mà chích

+ Tay trái mình khít với tay trái khách gọi là: “hứa nguyện liên tình bên tả.”

+ Tay phải mình liền với tay phải khách gọi là: “hứa nguyện liên tình bên hữu.”

+ Đùi trái mình chạm với đùi phải khách gọi là: “hứa nguyện giao đùi bên tả”

+ Đùi phải mình chạm với đùi trái khách gọi là: “hứa nguyện giao đùi bên hữu”

- Giá: có nghĩa là cưới hỏi làm vợ chồng. Tức là sau khi điều tra được gia cảnh giàu có của khách thì thề non, hẹn biển để khách bỏ ra một khoản tiền lớn cưới mình về.

- Tẩu: có nghĩa là chạy. Tức là khi dan díu đã lâu và thấy khách đã hết tiền, tiền chuộc chẳng có mà tiền chơi cũng không. Thì khi đó sẽ giả vờ thề thốt với khách là sẽ cùng nhau bỏ trốn. Hẹn khách gặp mặt ở chỗ nào đó, nhưng kỳ thực không đến mà sẽ báo cho quan binh hay chủ nợ đến để bắt. Đây là một cách tống khứ khách hết tiền đi.

- Tử: tức là сhếт. ở đây là сhếт giả, chứ không phải снếт thật. Tức là vờ đòi tự sát, tự tử vvv để cho khách thấy được sự chung tình mà hết lòng vì mình. Cái này thành hay bại còn tùy thuộc vào diễn xuất của từng người.

Tám nghề thuộc vành trong:

Thúy Kiều nói "Ngủ là ngủ, chẳng lẽ lại còn có mấy kiểu sao?". Tú Bà cười nói "Con ngốc, nếu kỹ nữ cũng như con nhà lành thì ai mà tới chơi, trong đó có nhiều cảnh giới kỳ diệu lắm". Thúy Kiều nói "Xin má giảng kỹ qua một lượt". Tú Bà nói "Phàm khách ăn xong, sắp lên giường, phải để khách nằm phía trong, còn ngươi nằm ở phía ngoài. Phải hướng khuôn mặt vào khách, đưa tay cho y gối đầu. Nhất định y sẽ mò mẫm toàn thân ngươi, ngươi cũng sờ mó hạ thể của y. Nếu ngắn và nhỏ thì dùng phép kích cổ thôi hoa (Đánh trống giục hoa), nếu dài và to thì dùng phép kim liên song tỏa (Sen vàng khóa xiết), nếu là người tính cấp thì dùng cách Đại triển kỳ cổ (Mở cờ gióng trống), nếu là người tính hoãn thì dùng phép mạn đả khinh xao (Đánh chậm gõ nhẹ), nếu không chịu nổi thì dùng phép Khẩn thuyên tam điệt (Ba bậc đổi thế), nếu chịu nổi thì dùng cách tả chi hữu trì (tay phải ôm, tay trái giữ), nếu là kẻ dịu dàng thì dùng phép Tả tâm truy hồn (khóa lấy tâm, theo dõi tinh thần), nếu là kẻ hiếu sắc thì dùng phép nhiếp thần siểm tọa (Thu hết tinh thần, ngồi cưỡi dún dẩy). Những lối khác cũng có nhiều, nhưng đại thể không ra khỏi tám lối nói trên". (trích truyện Kim Vân Kiều của Thanh Tâm Tài Nhân)

Tóm tắt lại thì tám nghề đó chính là tám phương thức giao hợp chủ yếu dành cho các loại khách khác nhau:

- Kích cổ thôi hoa (đánh trống dục hoa): dùng cho khách có kích thước ngắn và nhỏ

- Kim liên song tỏa (sen vàng khóa xiết): dùng cho khách có kích thước dài và to

- Đại triển kỳ cổ (mở cờ gióng trống): dùng cho khách cấp tính (nhanh và mạnh bạo)

- Mạn đả khinh xao (đánh chậm gõ nhẹ): dùng cho khách có xu hướng nhẹ nhàng từ tốn

- Khẩn thuyên tam điệt (ba bậc đổi thế): dùng cho khách “vỡ lòng” và yếu

- Tả chi hữu trì (tay phải ôm, tay trái giữ): dùng cho khách “dai sức”

- Tả tâm truy hồn (khóa lấy tâm, theo dõi tinh thần): dùng cho khách dịu dàng, thích lãng mạn

- Nhiếp thần siểm tọa (thu hết tinh thần, ngồi cưỡi dún dẩy): dùng cho khách hiếu sắc.

(cái ni các bạn tìm hiểu trên nét sẽ biết nha, hổng cần cụ tỉ)

Khách đã vào Kỹ Viện, thì các Kỹ Nữ phải có nhiệm vụ thỏa mãn được nhu cầu tình dục của khách, bất chấp vị khách đó có là một ông lão 80 tuổi cho đến một kẻ què chân cụt tay, thậm chí đó là một người liệt dương. Khi khách thỏa mãn thì đồng nghĩa với việc Kỹ Nữ đó càng nổi danh và tiền mà Kỹ Viện và Tú Bà thu vào sẽ như suối chảy. Tú Bà đã dạy cho nàng Kiều biết phải kết hợp những cử chỉ bên ngoài như biểu cảm khuôn mặt, dáng điệu đi đứng ... với kỹ năng "giường chiếu" để đạt được hiệu quả cao nhất. Tú bà đã dặn nàng Kiều rằng:

"Khi khóe hạnh, khi nét ngài,

Khi ngâm ngợi nguyệt, khi cười cợt hoa.

Đây là nghề nghiệp trong nhà,

Đủ ngần ấy nếp mới là người soi"

Ấy mới biết, để trở thành kỹ nữ không đơn giản chỉ dạng chân, vén váy là xong hỉ? Nên tốn tiền cũng bõ.  Một nụ cười duyên dáng, một cái liếc mắt đưa tình, một cử chỉ e thẹn của Thúy Kiều thôi cũng đủ khiến cho người ta mê mẩn đến thất thần rồi.

Qua đây có thể thấy được nếu như nghề làm Kỹ Nữ là một môn phái, thì Tú Bà chính là chưởng môn nhân môn phái đó.