Hiển thị các bài đăng có nhãn Chính trị - Xã hội. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Chính trị - Xã hội. Hiển thị tất cả bài đăng

01/11/2025

NGẪM - NIỀM TIN (đồng USD)

 

Bài viết này mang tính tham khảo vì có nhiều thông tin chưa đầy đủ; nhưng dù sao cũng nên biết để tham chiều với các sự kiện đã và đang xảy ra trên thế giới - TL.


NVB

1/11/2025

 


1. Naponeon đã từng nói: "Mất tiền bạc là không mất gì, mất dũng cảm là mất một nửa, mất niềm tin là mất tất cả". Câu nói ấy đã trở thành chân lý.

Trong thực tế cuộc sống chúng ta đã từng thực thi đem niềm tin đánh đổi nhiều thứ. Một cô gái dám yêu và dám lấy một chàng trai vì tin rằng anh ta sẽ có con và cùng mình chăm sóc các con cho đến lúc trưởng thành. Chúng ta cho người khác vay mượn tiền vì tin rằng họ sẽ trả tiền đúng hẹn....

2. Ngày xưa, người ta giao dịch bằng vàng, vì vàng là loại vật chất không bị biến đổi theo thời gian. Nhưng do mang vàng đi giao dịch thì cồng kềnh, vả lại khi giá trị giao dịch nhỏ hơn đơn vị vàng có sẵn thì việc chia nhỏ nó rất phức tạp. Vì vậy đồng tiền giấy ra đời. Tiền giấy có nhiều mệnh giá, từ nhỏ đến lớn rất thuận tiện trong giao dịch.

Tiền giấy do Nhà nước in ra và bảo lãnh giá trị của nó.

Số lượng tiền giấy mà một quốc gia có thể được phép in ra được quy định bởi lượng vàng có trong kho của nước ấy.

Như vậy vàng là niềm tin về tổng tài sản của một quốc gia.

3. Nước Mỹ nhờ cuộc cách mạng khoa học lần thứ 2 (phát minh ra điện) mà kinh tế đi lên vùn vụt. Lại nhờ nằm cách các châu lục khác bởi hai đại dương nên không bị tác động của 2 cuộc thế chiến. Thế là các nước đua nhau đem vàng gửi nhờ nước Mỹ cho an toàn. Nhờ có số vàng ấy bảo tín mà Mỹ có thể in ra số lượng lớn tiền. Đồng đô la Mỹ được xem là đồng tiền thanh toán quốc tế. Nước Mỹ giàu mạnh lên thêm cũng chính nhờ đồng đôla.

Nhưng khi giàu mạnh lên, người ta muốn thống trị thế giới. Vì thế Mỹ trở thành sen đầm quốc tế, can thiệp vào mọi công việc của mọi quốc gia.

Cho đến khi Mỹ gây chiến tranh ở Việt Nam thì việc chi tiêu trở nên khủng khiếp, số vàng của Mỹ và thế giới gửi tại Mỹ không bảo tín được cho số tiền in ra.

Năm 1971 Tổng thống Mỹ Nixon bèn hủy tín chấp bằng vàng của đồng đô la . Thay vào đó, họ đến Arập xê út để bàn việc mua bán dầu mỏ phải bằng đô la. Vì để phát triển kinh tế thì cần năng lượng từ dầu mỏ nên các nước phải nghe theo.

Nước Mỹ lại giữ vững ngôi vương nhờ đồng đô la. Người ta gọi là petrodola. Hay bản vị dầu mỏ. Điều đó giải thích tại sao các cuộc chiến sau này đều có dính dáng đến dầu mỏ.

Khi bạn bán hàng cho Mỹ, bạn thu về đô la. Khi cán cân thương mại của bạn xuất siêu sang Mỹ, bạn phải mua trái phiếu CP Mỹ. Vì CP Mỹ không có tiền trả. Đó là cách bạn cho CP Mỹ vay tiền với niềm tin họ sẽ trả bạn đúng hẹn.

Nhưng cái thói sen đầm quốc tế vẫn cứ bùng nổ dữ dội hơn. Để đảm bảo chi tiêu cho mọi sự can thiệp, nước Mỹ chỉ cần in thêm tiền.

Sung sướng và nhẹ nhàng chưa?

Để mua chuộc lấy lòng đồng minh, nước Mỹ chỉ cần ấn nút in tiền.

Nhưng việc in tiền ấy dẫn đến nợ công chính phủ.

Nợ công CP Mỹ đầu năm nay là 34.000 tỷ usd. Nhưng hiện nay đã là 38.000 tỷ usd. Tháng 10/2025 có một món nợ cần đáo hạn là 6.500 tỷ usd.

4. Mỹ có một cách "xù nợ" đã thành truyền thống.

Đến hạn đáo nợ, họ hạ lãi suất xuống, thế là đồng đola mất giá. Các nước đua nhau bán trái phiếu với giá thấp, để mua trái phiếu CP Mỹ đáo hạn với lãi suất cao hơn. Hoặc Mỹ dùng vàng các nước gửi trong kho Mỹ để mua lại . Nhưng vàng vẫn nằm trong kho Mỹ. Hết khủng hoảng, họ lại mua bán hàng hóa bằng đồng đola đã lên giá. Đó là cách nước Mỹ " xù nợ".

Chỉ có số nợ CP Mỹ cứ tăng dần lên.

5. Nước Nga làm mỗi năm chỉ được 4.000 tỷ, Trung quốc hiện giờ là 19.000 tỷ. Nước Mỹ 29.000 tỷ... Những con số ấy nước Mỹ chỉ cần in tiền từ không khí là có ngay.

7. Từ năm ngoái, nhiều nước đã mua vàng về dự trữ. Trung quốc 2.300 tấn. Nga thì từ 8 năm trước mua dần 2.500 tấn. Ấn độ 800 tấn. Chỉ riêng 3 nước đó đã gần bằng số vàng nằm trong kho Mỹ 8.000 tấn.

Riêng Đức thì chở 1.700 tấn từ kho Mỹ về nước. Ý 700 tấn...

8. Đây là lý do tại sao khối BRICS ra đời. Họ buôn bán với nhau để tránh phải dùng đồng đola hay trở chứng.

9. Vàng thế giớ tăng vùn vụt. Từ 3000 usd ,giờ đã 4000 usd Chính phủ VN trước đây còn giữ bản quyền sx vàng miếng. Nhưng biết khoản nợ 6.500 tỷ usd vào tháng 10 / 2025 này, đành phải thả lỏng mặc thị trường. Tại nhiều hiệu vàng, giờ không có vàng bán ra nữa. Người ta đua nhau mua vào những gì có thể nắm trong tay, trừ đôla Mỹ.

Tổng thổng Trump biết cơn bão khủng hoảng sắp xảy ra nên khi lên nhậm chức , ông tập trung cải tổ nội các, bớt chi tiêu...

Nhưng không thể kịp. Vì để từ bỏ một thói quen không hề dễ và cần thời gian.

Cộng thêm thói thất thường của Trump, niềm tin vào nước Mỹ càng lung lay.

Trump đã phải rón rén nhún mình trước Nga , Trung vì biết rằng bão khủng hoảng đang ập đến.

10. Đã nhiều năm nay, nhiều nước đã loay hoay tìm đồng tiền thay thế. Đồng tiền ảo ra đời. Nhưng đồng tiền ảo không được bảo chứng bằng vàng nên nhiều nước không chấp nhận.

Nước Mỹ từng là xứ thần tiên để sống như mơ ước của nhiều người. Vì họ biết nước Mỹ có thể in tiền ra để đảm bảo cuộc sống cho họ. Nhưng giờ thì...

Lạ lùng hơn nữa, là các nước châu Âu và một số nước vẫn tin vào thần tượng nước Mỹ.

Khi một nước sống và lãnh đạo thế giới bằng vay mượn thì sẽ đến thời điểm sụp đổ . Vì họ đã đánh mất niềm tin. "Mất niềm tin là mất tất cả "

11. VN ta bây giờ đã thâm nhập sâu vào nền kinh tế thế giới nên chắc chắn không thể thoát khỏi khủng hoảng và lạm phát. Nhưng cách VN đi lên, chậm nhưng chắc bằng các sản phẩm mình tạo ra, nhất là đảm bảo an ninh lương thực và hàng tiêu dùng thiết yếu. Nên cơn bão lạm phát này sẽ không tác động quá ghê gớm như những nước châu Âu hay những nước đã đặt hết niềm tin vào nước Mỹ và đồng Đola Mỹ.

Hãy sống và tin vào những gì mình có chứ không phải vào vay mượn.

Sống cần có niềm tin. Nhưng cần phải biết đâu là niềm tin mù quáng.

Chúc các bạn có những ngày bình yên trước cơn bão khủng khiếp này sắp tràn qua trái đất!

 

10/10/2025

Những bức ảnh chụp năm 1950 của nhiếp ảnh gia lão thành Võ An Ninh (được tô màu)

 

    Mời các bạn thưởng thức những hình ảnh không thể quên về Việt Nam xưa qua bộ bưu thiếp tô màu do nhiếp ảnh gia lão thành Võ An Ninh thực hiện vào buổi đầu sự nghiệp.

Ga Hà Nội khoảng thập niên 1950..

Cửa Đại Thành Môn của Văn Miếu – Quốc Tử Giám Hà Nội.

Cầu Thê Húc và đền Ngọc Sơn ở hồ Gươm, Hà Nội.

Ngân hàng Đông Dương ở 51 đại lộ Lý Thái Tổ.

Cổng đền Voi Phục ở Hà Nội.

Gánh hàng rong Hà Nội.

Đường phố Hà Nội những năm 1950.

Các thiếu nữ áo dài dắt xe đạp trên đại lộ Đồng Khánh, nay là phố Hàng Bài, thập niên 1950.

Một đại lý của hãng xe máy VeloSoleX ở Hà Nội thập niên 1950.

Đồ hàng mã bán trên phố Hàng Mã ở Hà Nội xưa.

Dinh Norodom (Dinh Độc Lập) ở Sài Gòn năm 1954.

Những phụ nữ Thái trắng múa khăn ở Lai Châu.

Nhóm thiếu nữ người Thái trắng cùng hai thanh niên chơi đàn tính đứng hai bên.

Nhà hát thành phố Hải Phòng, khoảng năm 1950.

Bưu điện Hải Phòng thập niên 1950.

Trụ sở Ngân hàng Đông Dương (xây lần hai) ở Hải Phòng.

Một góc cảng Hải Phòng xưa.

Tàu biển ở cảng Hải Phòng.

Bốc dỡ hàng hóa nhập từ Pháp.

Bến Sáu Kho ở cảng Hải Phòng.

Một góc cảng Hải Phòng.

Khung cảnh ở sông đào Hạ Lý.

Phố Quảng Đông – khu phố Tàu ở Hải Phòng.

Đường bền Bonnal, nay là đường Nguyễn Đức Cảnh.

Phố Đông Kinh, nay là Phố Phan Bội Châu.

Phố Paul Doumer, nay là phố Cầu Đất.

Bến thuyền ở kênh Bonnal, nay là hồ Tam Bạc.

Chợ vải Hải Phòng.

Họp chợ trên vỉa hè Hải Phòng.

Một góc chợ vỉa hè.

Sạp hàng dép, guốc ở chợ.

Các quầy hàng bán đồ gốm, nồi đất.

Khu chợ bán tre nứa ở Hải Phòng.

 

09/10/2025

Tục ngữ về ứng xử của người Mường

 


Người Mường là cư dân bản địa, sống lâu đời ở nước ta tạo dựng nền văn hóa giàu bản sắc. Người Mường có cả một kho tàng tục ngữ, trong đó có nhiều tục ngữ về văn hóa ứng xử. Xin giới thiệu đến mọi người một phần các câu tục ngữ được nhiều người biết đến như:

Của mình làm ra như nước vó nguồn/

Của bố mẹ để lại mòn dần như hoa chuối rừng xanh”,

Đào giếng mà uống, vỡ ruộng mà ăn”,

Của mình làm ra ăn no, của người cho ăn nếm”,

Thấy khốn khó đừng vội núng nao/

Đời còn có lúc ngồi giường cao, chiếu rộng”,

Chín chìm, chín nổi, chín lênh đênh/

Mười hai gập ghềnh mới nên thân người”,

Làm người thì khó, làm chó thì dễ”,

Giàu không bỏ họ, khó không bỏ bản mường”,

Nói cây lau đau cây sậy”,

Ăn khi đói, nói khi tỉnh”,

Ăn đi nên bả nên hèm/

Đem biếu láng giềng thành chỗ anh em”,

Đói không ăn lúa giống/ Rét không đun bã sàn”,

Mất bố mất trại cơm, mất mẹ mất áo thơm”,

Vợ già lắm vốn, chồng già tốn cơm”,

Chúa khách ngồi bên ngoài/

Chúa nhà ngồi bên trong”,

Nợ vịt chưa qua, nợ gà đã tới”,

Cơm chồng thì ngon, cơm con chan nước mắt”,

Củi mục cháy nhà/ Người già lắm lời”…