Mượn ý bài thơ cổ không nhớ tên, vì lâu rồi.
Tự nhiên đến gốc thông
Mượn đá kê cao ngủ
Quên những gì long đong.
Dòng đời dù bạc bẽo
Cũng đến thác mà thôi
Thói đời thường vẫn thế
Hưởng thụ quên Nghĩa ngay.
Trong rừng không ngày tháng
Chim ca, suối reo trong
Ngẩng đầu ngắm mây bay
Cho tháng ngày thanh thản.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét