Già, thói quen lâu ngày thành tật. Cứ ăn sáng xong là lại lân la
ra quán quen làm ly cà phê đen không đường. Quán ở phố làng nhưng cà phê pha
khéo, đúng vị mình thích.
Bên này, làng lên phố do đất rộng, quy hoạch tốt nên nhiều cây
xanh và hồ nước; đường rộng rãi, ít ô tô nên không khí yên ả và trong lành tựa
hồ Thiền Quang hồi bao cấp vậy. Những nơi có view đẹp đều là quán, nên ngồi
nhâm nhi cà phê rất hợp.
Hôm đó, mới ngồi 1 lúc thì có 3 thím tầm U50 vào ngồi xế cạnh.
Nhìn còn săn chắc, ngọt nước lắm như tầm gái 30 vậy, chắc do chịu tập thể thao,
biết trang điểm lại biết cách giữ vóc dáng. Nhìn quần áo, trang sức và đồ đạc
đoán là dân thượng lưu (bên này có nhiều biệt thự và chung cư cao cấp dành
cho quan quý và đại gia).
Chả biết cố ý hay vô tình mà thế ngồi các thím ấy rất khiêu
khích, có thể thấy rõ một số phong cảnh mà lẽ ra nên che đậy, làm thằng bé thi
thoảng phải liếc sang, đỏ hết cả lưng. Vì ngồi gần nên mùi nước hoa thoảng dịu,
tiếng họ nói chuyện không to lắm nhưng vẫn nghe rõ ràng.
Bi ba bi bô một lúc thì thím A (tớ tạm đặt tên vậy) nói:
-
Hôm nay lão nhà tao đi thị sát với sếp trong Nam nên chắc nửa tháng này được
xõa, éo phải viện ly do lý trấu.
Thím
B:
-
Lão nhà tao xuống QN đàm phán, éo biết lúc nào lên.
Thím
C:
-
Thằng già nhà tao cứ thứ 7, chủ nhật là vác cần đi câu. Món này lão ham lắm.
Thím
B:
-
Lão sếp tao ghen khủng khiếp, đến chồng tao hôm nào mon men là lão xị mặt ngay.
May chồng tao bên QĐ nên lão ngại chứ không đã bắt tao bỏ chồng. Mà lão thính
lắm, hôm tao làm một nháy với thằng trợ lý mà lão ngửi ra. Tao bảo chồng làm
đấy mà lão cáu bẳn cả buổi. Cấm thế éo nào được mình, thích là nhích chứ… Tụi
mày có chương trình gì không ?
Thím
A:
-
Trưa nay tao có hẹn. Thằng kép mới này có món húp sò phê lắm. Nghĩ đã sướng.
Chán tao share nhé.
Thím
C:
-
Chả nhờ, tao mới có thằng HLV gym hơi bị to và dai. Vắt chán rồi đá. Đeo bám
mệt váy.
Thím
B:
-
Bóc bánh trả tiền cho nhẹ, quan tâm rồi lộ mệt lắm.
Thím A:
- Chúng mày ạ, không rõ tại sao gần đây tao đi ị không kiểm soát
được, mấy lần tý đùn.
- Chắc mày cho mấy lão ấy chơi lỗ nhị chứ gì ? Dễ bị thế lắm. Bà
B nói
- Mấy lão dùng lỗ nhị lâu rồi. Lúc đầu đéo cho vì chỗ ấy bẩn bỏ
m… nhưng hứng tình lên, với lại mấy lão kỳ kèo đành chịu. Đau, thốn éo chịu
được, sau quen và có cách nên thấy đỡ. Bây giờ lại thích.
Thím C nói:
- Giống em, hồi đầu thằng bồ trẻ bảo em thổi tiêu, khiếp vãi,
vừa hôi, vừa bẩn. Nhưng nó vừa đe, vừa dỗ em đành cố. Bây giờ thành quen, màn
dạo đầu không thổi là không được với mấy lão. Nhưng công nhận, sau đó mấy lão
hừng hực lên hẳn, em cưỡi ngựa thích lắm.
Thím B:
- Mấy lão ngày đi mấy cuốc, mà toàn chân đất, không biết có lây
bệnh của mấy mụ khác không ?
Thím A:
- Hôm rồi, lão khọm nhà tao bảo: Sao dạo này lỗ đíc của em to và
thâm thế ? Có bị trĩ không ? Mình mới quát: có ông bị bệnh trĩ thì có, người ta
cơ địa vậy.
Thím C nói:
- Chị cũng đi khám đi, tránh bị muộn. Em cũng bị mấy thằng toàn
đòi chơi lỗ nhị; em phòng bằng cách lúc nào cũng đem theo trong túi mấy tuýp
keo bôi trơn, chứ không thì sót lắm. Kể cũng sướng, lúc làm mấy lão vỗ m.. và
bóp v… ghê lắm nên phê… Quen rồi thích phết.
Thím B:
- Bực một nỗi, màn dạo đầu mới ra tý nước, các lão đã hùng hục
cắm vào lỗ nhị….
Bờ lô bờ la…
…
Mấy thím nói tiếng lóng trong nghề, lờ mờ đoán: Khu giải trí kề cận nơi vệ sinh.
Chuyện đời này muôn sự - Muốn khóc phải cười khan.
Cà phê đắng chát.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét