03/10/2025

Ảnh đen trắng chụp khoảng năm 1950 về phong cảnh ở Việt Nam (chụp từ máy bay)

  Nhiếp ảnh gia nổi tiếng người Pháp Raymond Cauchetier - ST

Loạt ảnh phong cảnh tuyệt đẹp ở Việt Nam thập niên 1950

Ruộng lúa bạt ngàn ở Mũi Cà Mau, Việt Nam đầu thập niên 1950.

Một làng chài ven biển.

Làng chài nằm trên doi đất nhô ra biển.

Bờ biển miền Trung với những cồn cát nhấp nhô.

Loạt ảnh phong cảnh tuyệt đẹp ở Việt Nam thập niên 1950

Những dãy núi rực sáng dưới ánh chiều khi nhìn từ Biển Đông.

Con thuyền mảnh trên biển.

Một ngôi làng ở miền Bắc Việt Nam nhìn từ máy bay.

Cảnh tượng hùng vĩ của vùng núi phía Bắc.

Một bức ảnh phong cảnh có bố cục hoàn hảo với dòng sông uốn lượn giữa hai vách núi.

Sông Hương nhìn từ đồi Vọng Cảnh ở Huế.

Khung cảnh Tây Nguyên với khu nhà sàn bên sườn núi.

Bên bờ vịnh Hạ Long.

Bãi bồi bên bờ vịnh Hạ Long.

Cảnh tượng kỳ vĩ ở vịnh Hạ Long.

 

02/10/2025

Họa tai năm Nhuận

 ST


Các cụ nhà ta ngày xưa tổng kết cấm có SAI nha:

Ngẫm từng năm nhuận mà coi

Nếu ko bão lụt, cũng thời hoa tai

Năm nào nhuận 2 tháng 2

Nếu ko tính toán đói lòi mắt ra

Năm nào nhuận 2 tháng 3

Đồng tiền cắc bạc ấy là vứt đi

Năm nào nhuận 2 tháng 4

Gặp năm bão sớm, ló thì đổ non

Nhuận 2 tháng 5 hao mòn

Ăn gần hết thóc , mạ non xuống đồng

Nhuận 2 tháng 6 thấy ko

Khắp nơi lũ quét, chiến tranh tứ bề

Nhuận 2 tháng 7 lê thê

Cả năm rét đậm tái tê mùa màng

Nhuận 2 tháng 8 có sang

Thêm 2 tháng 9 rõ ràng đói thêm

Năm nhuận thường chẳng êm đềm

Cả năm âm loạn, dương càng oái oăm.

 

 

01/10/2025

Em giấu mùa Thu

Tôi đăng bài thơ vì tôi yêu thích bức tranh này - TL

 

 Từ Khánh Phượng
  

Em cố giấu mùa thu trong tim

Anh nhìn thấy thu cười trên sóng mắt

Em dỗi bảo: Ừ! Thì anh giỏi thật

Chưa thua đâu! Em sẽ giấu nơi anh chẳng ngờ.

 

Em liền giấu mùa thu trong thơ

Khi anh đọc nghe tiếng lá rơi xào xạc

Thấy bóng chú nai tìm bầy ngơ ngác

Và nắng lợp vàng trên lối cỏ xanh.

 

Em vội giấu mùa thu vào trong anh

Nghe ngực trái cứ thập thình nhịp đập

Nơi không hẹn mà tình yêu lại gặp

Em thẹn thùng: Là thu không phải em!

 

Đến nước này em giấu mùa thu nữa xem

Khắp trời đất đã nhuốm màu da diết

Em ngún nguẩy: Anh thật là đáng ghét!

Biết giấu mùa thu đâu cho mộng mãi xanh niềm?

 

Em giấu mùa thu sao giấu nổi lòng mình

Hoa nguyệt quế giấu hương đi đâu được?!

Bóng trăng sáng giấu mình trong đáy nước

Sóng lăn tăn nhàu nhĩ chút nõn nà

 

Em giấu chi anh tình thu ấy thiết tha

Khi ánh mắt môi cười hiện lên tất cả

Đừng giấu nữa thu giờ đang đổ lá

Lỡ thu gầy tình chẳng mấy vui đâu!

 

25/09/2025

Tự tôn trọng Ngôi nhà của Ta - Ngôi đến linh thiêng của mình.

 rezoman

 


Nhà của bạn không phải khách sạn. Không phải phòng trị liệu. Cũng không phải sân khấu để người khác can dự vào.

Nhà của bạn là ngôi đền linh thiêng – và những ngôi đền xứng đáng được tôn trọng.

Nhưng có những vị khách vô ý muốn can dự vào, sửa đổi nó. Không thể chấp nhận được. 

Đừng để ai chỉ trích lối sống của bạn.

Dù nhà bạn sạch bóng hay bừa bộn với đồ chơi, dù bữa tối là trứng với cơm hay cá hồi với bơ—đó không phải việc của ai cả.

Đừng để năng lượng tiêu cực bước qua cửa.

Khách đến nhà nên mang theo sự bình yên, không phải bão tố. Nếu họ mang theo “độc tố” trên đầu lưỡi, hãy để họ bỏ nó ngoài cửa.

Đừng để ai bình phẩm về người yêu, con cái hoặc cuộc sống độc thân của bạn.

Họ không trả hóa đơn, không sống cuộc đời của bạn – ý kiến của họ không có chỗ ở đây.

Đừng để sự so sánh len lỏi vào nhà bạn.

“Nhìn người kia kìa, cô ấy đã có cái này, cái kia rồi...” – là thứ độc tố ngụy trang.

Hãy dập tắt nó bằng câu: “Tốt cho cô ấy. Tôi có con đường riêng của mình.”

Đừng để người vô ơn ngồi ăn trên bàn ăn của bạn.

Lòng biết ơn không tốn một xu. Nếu ai đó ăn cơm bạn nấu mà vẫn nhăn nhó, họ không xứng đáng ăn bữa tiếp theo.

Đừng để ai biến bạn thành chuyên gia tâm lý miễn phí.

Lắng nghe là một sự tử tế. Nhưng ai đó trút rác cảm xúc vào phòng khách của bạn mà không thèm hỏi bạn ra sao – đó là hành vi lạm dụng.

Đừng để chuyện ngồi lê đôi mách bước qua ngưỡng cửa.

Ai mang chuyện của người khác đến hôm nay, sẽ mang chuyện của bạn đi ngày mai.

Đừng để ai coi thường những chiến thắng của bạn.

Bạn đã trả hết nợ? Nuôi con một mình? Vẫn đứng vững sau giông bão? Đó là điều tuyệt vời.

Nếu họ không biết vỗ tay, hãy để họ yên lặng.

Đừng để “niềm tin” trở thành cái cớ cho sự thiếu tôn trọng.

Tin tưởng không có nghĩa là cho phép thô lỗ và hỗn láo.

Đừng để ai hành xử như thể họ sở hữu ngôi nhà của bạn.

Nếu họ không tôn trọng ranh giới, hãy chỉ cho họ lối ra.

Tôn trọng không phải là thứ bạn phải van xin, nó là điều bạn PHẢI yêu cầu.

Nhà bạn không phải nơi chứa rác cảm xúc của người khác.

Đó là không gian thiêng liêng, nơi bạn và người thân xứng đáng được bình yên.

Hãy học cách đóng cửa với những ai không biết cư xử…

Vì đôi khi, sự sạch sẽ không nằm ở sàn nhà, mà ở chính những con người bạn loại ra khỏi cuộc sống của mình.