rezoman
Nhà của bạn không phải khách sạn. Không
phải phòng trị liệu. Cũng không phải sân khấu để người khác can dự vào.
Nhà của bạn là ngôi đền linh thiêng –
và những ngôi đền xứng đáng được tôn trọng.
Nhưng có những vị khách vô ý muốn can dự vào, sửa đổi nó. Không thể chấp nhận được.
Đừng để ai chỉ trích lối sống của bạn.
Dù nhà bạn sạch bóng hay bừa bộn với đồ
chơi, dù bữa tối là trứng với cơm hay cá hồi với bơ—đó không phải việc của ai cả.
Đừng để năng lượng tiêu cực bước qua cửa.
Khách đến nhà nên mang theo sự bình
yên, không phải bão tố. Nếu họ mang theo “độc tố” trên đầu lưỡi, hãy để họ bỏ
nó ngoài cửa.
Đừng để ai bình phẩm về người yêu, con cái
hoặc cuộc sống độc thân của bạn.
Họ không trả hóa đơn, không sống cuộc đời
của bạn – ý kiến của họ không có chỗ ở đây.
Đừng để sự so sánh len lỏi vào nhà bạn.
“Nhìn người kia kìa, cô ấy đã có cái
này, cái kia rồi...” – là thứ độc tố ngụy trang.
Hãy dập tắt nó bằng câu: “Tốt cho cô ấy.
Tôi có con đường riêng của mình.”
Đừng để người vô ơn ngồi ăn trên bàn ăn của
bạn.
Lòng biết ơn không tốn một xu. Nếu ai
đó ăn cơm bạn nấu mà vẫn nhăn nhó, họ không xứng đáng ăn bữa tiếp theo.
Đừng để ai biến bạn thành chuyên gia tâm lý
miễn phí.
Lắng nghe là một sự tử tế. Nhưng ai đó
trút rác cảm xúc vào phòng khách của bạn mà không thèm hỏi bạn ra sao – đó là
hành vi lạm dụng.
Đừng để chuyện ngồi lê đôi mách bước qua
ngưỡng cửa.
Ai mang chuyện của người khác đến hôm
nay, sẽ mang chuyện của bạn đi ngày mai.
Đừng để ai coi thường những chiến thắng của
bạn.
Bạn đã trả hết nợ? Nuôi con một mình? Vẫn
đứng vững sau giông bão? Đó là điều tuyệt vời.
Nếu họ không biết vỗ tay, hãy để họ yên
lặng.
Đừng để “niềm tin” trở thành cái cớ cho sự
thiếu tôn trọng.
Tin tưởng không có nghĩa là cho phép
thô lỗ và hỗn láo.
Đừng để ai hành xử như thể họ sở hữu ngôi
nhà của bạn.
Nếu họ không tôn trọng ranh giới, hãy
chỉ cho họ lối ra.
Tôn trọng không phải là thứ bạn phải van xin,
nó là điều bạn PHẢI yêu cầu.
Nhà bạn không phải nơi chứa rác cảm xúc
của người khác.
Đó là không gian thiêng liêng, nơi bạn
và người thân xứng đáng được bình yên.
Hãy học cách đóng cửa với những ai không biết
cư xử…
Vì
đôi khi, sự sạch sẽ không nằm ở sàn nhà, mà ở chính những con người bạn loại ra
khỏi cuộc sống của mình.