04/09/2015

NHỮNG CÂU NÓI CỬA MIỆNG TRƯỚC NĂM 90 CỦA DÂN HÀ LỘI

(Nhớ lại và sưu tầm thêm để nhớ lại một thời chưa xa lắm nhưng luôn tràn đầy hài hước, lãng mạn của người Hà Nôi. Ở đây tôi không có ý miệt thị, đả kích hoặc chính chị chính em gì cả ạ)
Những câu nói của dân Hà Nội "một thời đạn bom-một thời hòa bình" đã dần đi vào quên lãng, xin cùng các bạn ghi lại đây để có ai quan tâm thì hoài niệm:

• "Hết sảy". Câu này thanh niên tay chơi rất hay nói.
• Hết sẩy con nhà bà Bẩy, hết ý con nhà bà Tí
• Ăn gà bằng kéo
• quần loe tóc dài
• Đẹp trai đi bộ không bằng mặt rỗ đi lơ
• Một yêu a có senko ( Seiko ) 
Hai yêu a có Pơ giô (Peugeot) Cá Vàng
Ba yêu nhà cửa đàng hoàng 
Bốn yêu hộ khẩu rõ ràng thủ đô
• “Sông Cầu” là đầu câu chuyện... (ý nói thuốc lá Sông Cầu mời trước thì “hết sảy con bà Bảy”)- Sa-mit nói ít hiểu nhiều...
• Một yêu anh có may ô 
Hai yêu anh có cá khô ăn dần 
Ba yêu rửa mặt bằng khăn 
Bốn yêu có thuốc đánh răng hàng ngày
• Mất sổ gạo
(Buồn như mất sổ gạo)
• "Mặt trơ như cái thớt"
• "nhảy xếch", "đít cô đít cậu"
• "cụ mượt" (10 đồng, to nhất rồi)!
• "trên từng cây số" (Đây-a-nốp + Bôm bốp)
• Oan ta rà mê la , quần trắng áo đen, đít màu xanh lơ, oằn ta ra mế la , dáng đi lèo khoèo trông như chuột ...trù.
• hồi đó có "nhóm ca khúc chính trị" nào là oách lắm đấy!
• Lực sĩ xì po
Bụng to ngực lép
Cổ bằng giây thép
Đít bằng lò xo
Chân như cổ cò
Ngã lên ngã xuống
• Đói lòi con mắt , đói dắt mang tai , đói trẹo hàm nhai , đói ơi là đói ..
• "đấu tranh-tránh đâu"; "tiền đâu-đầu tiên", "chưa có đảng-đang có chửa"
• 4000 năm ta lại là ta
Từ trong bóng tối chui ra
Vươn vai một cái rồi ta chui vào...
• thằng "quân khu" mặc cả bộ "dõng", đi giày "tá", giắt "xéng" trong người, đến nhà người yêu hỏi thăm bố vợ...
• "một mét vuông có bảy thằng ăn cắp"
• Đầu bồng, chất nghệ... (chỉ dân chơi thời bao cấp)
• "Bùng tiết" - trốn học
"Tăng ca" - đúp lớp
"Khoong" - nhẫn vàng
"Mú" - công an
• Mặc sòn ve, nô xì ka, mê gút ki... đẹp zai như Đi A Nốp...
• "dạt vòm" (trốn nhà), "đá" (ăn cắp), "ông bô, bà bô", ông "cốp" (sếp), đánh cho "ựa mỳ ra"...
• "Chất nghệ" - ăn chơi
• Chiêm ơi , mất mẹ bím rồi , đồng mốt đồng 2 chả tiếc , tiếc mỗi lá chuối kho chùi mít thôi....ôi ( giọng mấy con mẹ Hà Tây bến tàu Bờ Hồ
• "tiền lẻ hơn thẻ thương binh"!
• Chân đi đúc tàu, đầu đội ổi, mặc cả cây ga...
• "mất hút con mẹ hàng lươn" ; "tình cho không biếu không"; "mỗi ngày một chuyện bổ ích và lý thú"; "kể chuyện cảnh giác"
• Từ “tiếng thơ” đến “vươn thở”
• Đẹp trai đi bộ không bằng mặt rỗ đi lơ
Mặt rỗ đi lơ không bằng thằng gù đi cúp.
• "tuồng chèo pha cải lương"
• Thích thì chiều chiêu thì mến. Xe đạp Pơ giô để Bồ Hồ không khóa ... Thằng "xúc gạo" . 
• "má văn công, mông bộ đội"
• Nửa phỉ nửa hồng quân. 
• “Xếp gạch”! (một từ bây giờ ta đang dùng lại)
• “Gái công trường - giường bệnh viện"- "trai trường lái, gái trường y".
• Quân trường Trỗi, văn trường Bộ
• Có vợ mà cho đi Tây
Như xe không khoá để ngay Bờ Hồ
• "cưa gái", "đong", "chăn"...
• Alibaba vào nhà người ta dắt xe đạp ra...
• Một thiên (1000), một binh (100), một sập (10).
• "chẳng có hào nào găm ở đít"
• Bố tướng, mẹ tá, con ông cốp,
• Có mấy từ lóng của dân giang hồ là “bổ tàu”, “chém bom”, “đá mép” ...
• thằng "ôn con", "chíp hôi", "đú"
• Nhẩy tàu huýt sáo
• Cố tình nói L thành N cho "nuýnh"
• Lan "lô cốt" đi với Cường "pháo cối"
• Đầu đường đại úy bơm xe
Cuối đường trung tá bán chè đỗ đen.
• "Sông Cầu" mở đầu câu chuyện
• Dưới đất còn lắm gian truân
Tại sao lại phóng Phạm Tuân lên trời?
• Và đây là lời nhạc chế 2 bài hát của Boney M :
"Bà ha ma. Nhắm mắt sờ ba ba. Sờ cho đúng cái chỗ 33 nó nằm ..."
• "Cộng " bên Nga ,"Xù" bên Séc
• “Sa pa” đứng xa mà nói/ “Sông cầu” còn lâu mới ký/”Ba con năm” vừa nằm vừa ký...
• "lừ lừ như tàu điện", "thằng này bị leng keng rồi", "bổ tàu"...
• Bang KT, “Bang Cò ỉa”, “Bang Hoa quả sơn”. K28, K95, “Quân khu thầu dầu”, “Khu mả”...
• Tôi ở nhà quê mới ra
Tôi nhìn oto nó đi
Tôi tưởng con trâu nó phi ...ì í i
• Ai tên Lý được gọi là Lý toét, Tên Bình thì chắc chắn là Bình boong, Hải là “Hải dớ”...
• "Cắt cơm, bơm xe, nghe thời tiết"
• Giường mô đéc
• Gạo 3 đồng 8
• vở 5 hào 2
• hồi ấy rủ được em gái nào đi chơi chắc là sang nhất thì gọi "sen dừa" và "xin điếu ba số"...
• Mất một tý da đền 3 đồng 6, mất một tý máu đền 6 đồng 3
Mất tý gân , gần chục bạc
Mất tý thịt , suýt một trăm
• "tổng sỉ vả" cũng là từ thời đó, kiểu như "ông già Khốt ta bít" hay "ông Khốt"
• "đánh dậm" , "bùng", "nhìn đểu", "chém".
• hút điếu thuốc lào nâng cao sỹ diện
• cưới nhau gọi là "tổ chức", tán tỉnh gọi là "tìm hiểu", quyết định cưới thì "xây dựng"
• Công an, phòng thuế, kiểm lâm
Trong ba thằng ấy phải đâm thằng nào
Kính thưa toàn thể đồng bào
Cả ba thằng ấy gộp vào rồi đâm
• Mỳ không người lái
• điếu giắt tai điếu sáng mai.
• Ăn cơm nắm, nằm gậm giường
• "ăn cơm trước kẻng"
• "nước sông, công lính"
• "bố con chó xồm"
• Não bộ đang hoạt động trở lại 
• Trung Quốc lắm cá rô
Liên xô lắm cá mè....
Việt nam có nhiều tôm he
Hít Le có nhiều tôm càng...
•Sau 75 có câu “L... Thanh Hóa, khóa Viro”
• hắc lào, ghẻ lở, bát bê năm hai ...! 
• Hà chuồn Nam lủi Thái Bình bay, Hải Phòng anh dũng trốn ban ngày!!!
• "cô phi dê là con chó xồm, đứng bên anh làm anh hết hồn"
Trăng Trung Quốc tròn hơn trăng nước Mỹ
Đồng hồ Ponjot tốt hơn đồng hồ Thụy Sỹ...
• "mất điện thì khổ, mất nước thì sướng"
• Cơm canh cháo phở ( CCCP )
• mấy em đi Tây về kiểu đi Tiệp Khắc về, thanh niên hàng phố tấm tắc "người nó thơm toàn xà phòng Táo...", chứ mấy bác Liên Xô về chỉ được cái "ga lăng" thôi...
• CCCP - các chú cứ phá
• thơm như Camay!
• Xà Phòng Táo, nước hoa CD
• Nhất Cost, nhì Fa, thứ ba là Lux
• biết đi Nga bằng 3 đi Đức
• nó sang nhà con kia xách nước cho gái rồi
• 
• Giàu đi Đức .trí thức đi Nga, ba hoa đi Tiệp
• 
• Đấy là CAPSTAN : Cho anh phát súng tim anh nát.. đọc ngược lại: nhưng anh tin số phận anh còn...
Chiếc áo phơi sương tặng anh nhé.....
• Cuối cùng là tình bơ vơ..
• Quần Levis, lần em vào i sỹ là e vẫn i xì
• ...ở "sở lượn" "mòn hết cả lốp", "hỏng hết cả bánh kẹo"...
• thành phố buồn, lắm con buôn, buôn bánh mỳ, 1 cái 2 tỳ
• Cắt cơm, bơm xe, nghe thời tiết, liếc đồng hồ
• thứ bảy máu chảy về tim
• quê anh thì "thường thôi quê Bạc" và "Hà Tĩnh mình ơi trung ương gọi lấy mỳ", Hà Tây thì "Hà Tây cửa ngõ Thủ đô-Lợi dụng sương mù bắn máy bay ta"...
• Hà Tây gọi tép bằng tôm, cô gái Suối Hai, chàng trai Cầu Giẽ
• dép lốp gọi là "Bình Trị Thiên tóe lửa"
• huân chương không lấy đâu, các cụ bảo thịt trâu cho dễ chia, máy bay bay đằng đông, các cụ lại ngắm đằng tây..
• Hồi xưa ở cổng các ĐV Bộ Đội giữa thủ đô yêu dấu mà toàn thấy ghi: Ở đây không tiếp những người đầu bù tóc rối, quần áo loe tóe lố lăng 
• ăn như sư, ở như phạm
• Nhất Y, nhì Dược, tạm đựợc Bách khoa
• Bà ngồi bà rung đùi, bà ngồi bà rung chân, bao nhiêu chiến sỹ HQ hót phân cho bà...
• thằng ăn phở bùng, đi mưa không ướt cằm ...
• “mầm non nghĩa địa”
• "đầu đội áp suất, chân đi bàn là, trông xa cứ tưởng là ma, lại gần thì hóa đi Nga mới về"
• "Cho ngày nay, cho ngày mai, cho hai ngày sau"
• Đi xe đạp với 3 mớ rau muống, một mớ trước ghi-đông, một mớ cầm tay, một mớ sau gác-ba-ga.
• "Tôn Đản là chợ vua quan
Đặng Dung là chợ trung gian nịnh thần
Đồng Xuân là chợ thương nhân
Vỉa hè là chợ nhân dân anh hùng"
• "Bụng to trán hói
Hay nói ba hoa
Đi xe Volga
Ăn gà Tôn Đản"
• "Ở nhà sợ vợ, ra đường sợ công an, đến cơ quan sợ sếp"
• "Thái Lọ là đất ăn chơi
Tay gậy tay bị khắp nơi tung hoành"
• "Trai tài đánh dậm cu đen sạm
Gái đảm mò cua bím mốc meo"
• Ruộng sâu trâu nái không bằng gái thương nghiệp
• "Mất mùa bởi tại thiên tai
Được mùa bởi tại thiên tài Đảng ta"
• "Lúc nhỏ thì cậy mẹ cha
Lớn lên nhờ vợ, về già cậy con"
• Một yêu anh có may ô, hai yêu anh có cá khô ăn dần...
• Móc đít 7 ngày không thấy thối.
• Ngày xưa chày nhỏ cối to
Bây giờ đổi mới, cối to hơn chày”
• “Trước cách mạng, bán ngô luộc
Sau cách mạng, luộc ngô bán”
• “Tiền là Tiên là Phật, 
Là sức bật của tuổi trẻ, 
Là sức khỏe của cụ già
Là cái đà danh vọng
Là cái lọng che thân
Là cán cân của công lý”
• “Tố Hữu tăng lương không bằng Trần Phương tăng giá”
• “Nhân phẩm toàn dân mất sạch rồi
Chỉ còn lương thực giá cao thôi”
• “Đồng tiền hơn đồng chí
Chân giò hơn chân lý”
• “Mỗi người làm việc bằng hai
Để cho thủ trưởng mua đài sắm xe”
• “Ông Lê nin ở nước Nga,
Mà sao ông đến vườn hoa nước này
Nheo mày, nhăn trán, chỉ tay
Thời kỳ quá độ chúng mày còn lâu”
• Thư gửi con ở Liên Xô
“…Cần gì ghi thật rõ ra:
Đồng hồ áo chấm hay là áo phông?
Áo thiêu ở ngực con công,
Hay là xi-líp có bông hồng cài?
Áo da đểu, xuyến đeo tai,
Nữ hoàng lộng lẫy con xài tiếp không?
Bên ấy gái Cộng khá đông,
Theo cha nên đánh cả vòng tránh thai…”
• Và các kiểu những: Mậu dịch quốc doanh, cửa hàng may đo, hợp tác xã kim khí điện máy, hợp tác xã mua bán, cửa hàng chất đốt phụ nữ, quầy thịt thanh niên, tích kê may vá quần áo, bơm mực bút bi, bơm gas bật lửa, xay bột trẻ em, vá sống/chín xăm lốp, măng-sông, lộn xích, lông gà lông vịt bán đê, tóc rối đổi kẹo, quy gai xốp, kem mút đê...
• Thời đó oánh nhau nổi nhất là "quân khu Lý Nam Đế toàn con ông cớp"!
• Nhất gạo nhì rau
Tam dầu tứ muối
Thịt thì đuôi đuối 
Cá biển mất mùa
Đậu phụ chua chua
Nước chấm nhạt thếch
Mì chính có đếch
Vải sợi chưa về
Săm lớp thiếu ghê
Cái gì cũng thiếu...
• Mất tí da đền ba đồng sáu / Mất tí máu đền sáu đồng tư / Mất tí mủ đền đủ một trăm...
• Một giọt máu đào hơn ao nước lã (hay) một giọt máu đào hơn bao thuốc lá
• “đầu gấu chợ Ga” và “mẹ mìn”
• Em không yêu binh nhất 
Em không yêu binh nhì 
Tình tang tình em yêu trung uý
Trung uý già nhưng mà lắm tiền 
Đài đeo hông ,đồng hồ đeo tay.
Đồng hô Poljot, đài Oriontong nhé! (Các bác bây giờ có iphone cũng k bằng ngày xưa!)
• "Mỡ (mật) đấy mà húp"
• Quân mũ lá, bọn thập cẩm, dân 2 ngón, đi cắt bom, đột vòm, nhập nha....
• Lái xe, lái lợn, lái tàu
Trong ba lái ấy đừng yêu lái nào.
• Trai khôn lấy vợ ngân hàng
Gái khôn đến cửa công an tìm chồng.
• " Phở mậu dịch, kịch tivi"; " nhà văn nói láo, nhà báo nói hay"
• chuột chạy cùng sào mới vào sư phạm! 
• Lời Anh Ba - Loa thời tiết!
• Con anh phá sản tại anh ngu (CAPSTAN)
• “Lốp cố vấn” chỉ lốp xe bị hỏng phải dùng sợi cao su quấn vào đi tạm
“Lặn đi cho nước nó trong” có ý đuổi đi
“Mỡ đấy mà húp” có ý đừng tưởng bở
“Nổ” (giang mai)
• “Nhà văn, nhà giáo, nhà báo, nhà đài
Bốn nhà cộng lại, bằng hai nhà nghèo”
• “Chất nghệ gặp trời mưa”
• Trên đè xuống Dưới thúc lên
"Hộp đen" ở giữa cứ rên hừ hừ!
• “Gần nhà ga, xa trường học”
• “Không đi xin gạo xin mì
Mày lên vũ trụ làm gì hở Tuân"
• “Bù đá vào lưng, lấy dân làm guốc”
• “Không nghe đài địch
Không dịch sách Tàu”
• Kính thưa các loại kính
Kính râm đeo trời nắng, kính trắng đeo trời mưa
Kính vừa vừa đeo đi ngủ, kính trong tủ cũng mang ra đeo...
• Giàu thủ kho, no nhà bếp
• “Lux rửa tay, Camay rửa bím” 
• “Dìn dìn như xe zin chở gạo
Lạo xạo như cạo râu
Lâu như câu cá
Phá như bom bi
Đi như tên lửa
Đã xx là phải chửa
Không chửa không lấy tiền” 
• “Khỉ Bách Khoa, ma Tổng Hợp”
• “Trâu điên chó dại, trai Xây Dựng
Lợn sề chó cái, gái trường Y”
• Ông xe thồ đồng hồ bút máy, vợ ông xe thồ mặc váy kaki
• "Kính bút khăn mùi xoa đồng hồ bật lửa"
• Đầu đường đại tá bơm xe
Cuối đường Trung tá bán chè đỗ đen
Giữa làng thiếu tá bán kem
Trong làng Đại úy thổi kèn đám ma 
Thượng úy chăn lợn đuổi gà
Trung úy ở nhà vo gạo rửa rau
Hỏi rằng thiếu úy đi đâu
Ba lô lộn ngược xuôi tàu Bắc Nam...
• Con nhà báo nói láo, con nhà giáo học dốt
• Một yêu anh có may ô
Hai yêu anh có cá khô để dành 
Ba yêu rửa mặt bằng khăn 
Bốn yêu bàn chải đánh răng hàng ngày 
Năm yêu anh có đôi giày 
Sáu yêu anh có khăn quàng vắt vai 
Bảy yêu có sắn gạc nai 
Tám yêu nước mắm cả chai ăn dần 
Chín yêu anh rất chuyên cần 
Mười yêu anh chỉ để phần cho em.
• Thủ kho to hơn thủ trưởng 
• “Du lịch” ngồi xịch vào đây, “Sông Cầu” là đầu câu chuyện
• Ba số nhí nhố cũng xong, pan man ( Palmall) để bàn cũng mất
• Em không ăn cơm cháy/em không ăn cơm mì/ thì em ăn cái gì?
• tình tang tình em đi tìm trung úy/trung úy già nhưng mà lắm tiền tiêu
• "Thứ nhất đi Đức, thứ nhì đi Nga, thứ ba bóc lạc".
• Nhà mặt phố, bố làm to
• Đường sữa từ trên phân (chia) xuống, cuốc xẻng từ dưới phân lên
• Cơm sinh viên: canh toàn quốc, nước chấm đại dương
• Nhanh như kẻ cắp chợ Đồng Xuân
• “Bắt cởi trần, phải cởi trần
Cho may-ô mới được phần may-ô”
• “Cán bộ cao ăn cung cấp
Cán bộ thấp ăn chợ đen
Cán bộ quen ăn cổng hậu”
• Ta về ta tắm ao ta
Dù trong dù đục cũng là cái ao...vv
Đời có lúc nhục lúc vinh
Lúc đong chịu gạo,lúc ninh chân giò
Trăm năm Kiều vẫn là Kiều 
Ăn xong rử bát là điều tất nhiên
• Ba năm du kích nằm kề
Không bằng chủ lực nó về một đêm
• Phân thì phân như kứt mà cái kứt gì cũng phân
• Đoàn kết là chết hết 
Chia rẽ là chết lẻ tẻ
• "mặt xanh như đít nhái", "đánh cho ù tai", "cười như Liên Xô", "cười như nông dân được mùa", "cho đi Trâu Quỳ", "nụ cười thu hoạch"...
• "mặt vênh như tủ lệch"
• "trong người toàn dây bảo hiểm" (thời mới có tiền to, có dây bảo hiểm- ý nói "đại gia" trong người toàn tiền mệnh giá to!)
• Đi một ngày đàng...xoàng mất 8 hào cơm bình dân
• "ngu lâu khó đào tạo", "cơm không ăn cứ đòi ăn c...t"
• "cho ăn toàn đặc sản"- chửi cho vuốt mặt không kịp!
• Sông có thể cạn ,núi có thể mòn 
Cận thì đeo kính,nhung đi oto ko cần mũ bảo hiểm
• Tội đâu Liên Xô chịu 
• Chưa có bao giờ đẹp như hôm nay
Non nước mây trời...phải ăn khoai tây
Tám mươi phần trăm kèm thêm cả sắn..
• Ô mai sấu rắc cam thảo.
• "tóc xù như chó Nhật", "mũi Thanh Hoa da Ngọc Bé"...
• Có vợ mà cho đi Tây
Như xe không khóa để ngay Bờ Hồ
• Có chí thì nên...gội đầu máy lạnh
• Nếu bạn chịu khó ăn rau trong 80 năm..đảm bảo bạn sẽ chết già
• "áo đỏ chứng tỏ nhà quê"
• Chân đi chữ bát ..dứt khoát xxx to
• Nếu biết ngày mai em lấy chồng 
Anh cười vỡ bụng gãy cả răng 
Đứa nào lấy em thật vô phúc 
Tối nằm cắn lưỡi chết nhe răng
• Hãy tìm tôi nhé A-li-ô-sa!
• Rượu Vang rất có lợi cho sức khỏe, lúc có sức khỏe thì phải uống Vodka
• "gần ga xa trường học", "cô giáo bị bom Mỹ chết rồi", "trèo me trèo sấu"
• "Môi chưa đến Bờ Hồ 
Răng đã vồ Bưu điện”
• “Răng tung tăng đi trước
Môi lả lướt theo sau”
• "Chân đi chữ O, xxx to nhất lớp”
• "Từ Nam ra Bắc chưa thằng nào ngán tao", "Nếu cần thì bốn thằng tao chấp mình mày"
• “Cho em miếng cháy, em cho sờ xxx”
• "Quy ra thóc", "Cười như công-nông lên dốc", "Mũm mĩm như thiếu nhi Liên Xô", "Những đứa con của gấu mẹ vĩ đại"
• đẹp trai như mì chính cánh
• Đầu bù ,răng bựa
• “Mặt Thanh Hoa, da Ái Vân, chân Ba Đẻn, đầu Đỗ Mười” hoặc là "mặt Thanh Hoa, da Cẩm Vân, chân Kiều Hưng, lưng Quang Thọ, tóc Đỗ Mười".
• “Ở đây tai vách mạch rừng
Những điều bí mật xin đừng nói ra”
• “Những người hay ăn hay chơi
Sống ba mươi tuổi bằng người một trăm”
• “Tăng xin, giảm mua, tích cực cầm nhầm”
• "Mục tiêu số bốn, cách rốn một gang"
• đi xem tháo khoán
• Đau đầu vì nhà giàu, mệt mỏi vì học giỏi, buồn phiền vì nhiều tiền, ngứa tai vì đẹp giai!
• “Tăng xin, giảm mua, tích cực cầm nhầm”
• Đần như mất sổ gạo.
• “Không giàu thì phải đẹp trai
Không thông kinh sử, phải dài con cu”
• “Thẳng thắn thật thà thường thua thiệt 
Lọc lừa luồn lách lại lên lương”
• “Ngồi buồn mở cúc xem chim
Còn hơn vào rạp xem phim nước mình”
• “Sáng nhặt lá, trưa đá ống bơ, chiều làm thơ, đêm thẫn thờ chờ sáng”
• Phong độ là nhất thời
Đẳng cấp là vĩnh viễn
• nhà mặt phố,bố làm to...mẹ giã giò
• “Săm có thể thủng, lốp có thể mòn
Nhưng số khung số máy không bao giờ thay đổi”
• Rải đinh đường làng, bám càng công nông
• Ngày tổ tôm, đêm cửu vạn
• Cổng chùa gặp Lan
• "ngày tàn của bạo chúa" hay "bao giờ cho đến tháng 10"
• Em là búp măng non 
Em có con em thành (máy bay) bà già
• Ở Tây thì sống như ta 
Đến lúc về nhà, lại sống như Tây
• “Em ơi quần em rách rồi đó
Rách cả quần trong lẫn quần ngoài”
• “Em ơi đừng có bồn chồn
Đến năm mười sáu thì...lưng mọc lông” 
• Hai quần có 4 ống chân 
Đi vào chỗ tối 4 chân ko quần
• (Italy 1990)
Hoan hô đồng chí Hagi 
Cách 30 mét mà ghi được bàn
• Khoa học thời đại lên cao 
Anh Ga ga rỉn bay vào vũ tru
• 4 ông chung một đĩa lòng 
Lợn ngồi chễm chệ vói thùng bia to
• Ngọt ngào bóc múi em ra 
Mời nhau cặp bưởi chút quà Hùng Đoan
• Em thề em chẳng yêu ai 
Yêu anh bộ đội có 2 quả mìn
Qủa mìn có cái đèn pin
• Thắng làm vua 
Thua cũng chả sao
• Đẹp trai như Đi-a-nốp 
• đẹp trai như Đa-sa-ép
• Toàn chỗ anh em với nhau,tiền nong có thì cũng được, ko có thì ....ko xong
• Mỡ đấy mà húp
Cúp (Cub) đấy mà đi
Xi-ti (City) đấy mà phóng
Bóng đấy mà đá
Má đấy mà hôn
• Đẹp trai như Ba Duy
• Uống nước mát sân bay
• "ba que xỏ lá", "ông ba bị", "mẹ mìn"
• Ở giữa có cái đèn pin 
Xung quanh những sợi dây mìn tứ tung
• Các loại rau luộc lên ăn đc ,thì ăn sống cũng ...được
• "buôn c...t bán cho chó"
• Buôn bã mía bán cho voi
• Xe máy đời Kim vàng giọt lệ
• "Bật lửa Tàu không dầu cũng cháy
Nửa vòng cháy ngay
Một vòng cháy tay"
• Mũ cối = ổi Tàu
• Xe chạy trên xa lộ 
Đã được anh mến mộ
• Mũ này che nắng che mưa 
Che đầu quân tử ,sớm trưa dạt nhà
• Phim màu chiến đấu của Liên Xô
• Lazio cửa trên á, cho vào bô
• Quần ga dép gan gà đầu ổi Tầu
• "Zin ba cầu"
• Tăng ca bật bãi
• Chồng người buôn ngược bán xuôi
Chồng em ngồi bếp ...chấm bánh gio
• Đẹp trai như tượng
• Yêu anh đi nhà anh có đài xập xình
Anh chưa to nhà em có...đài truyền hình
• Nhớ vợ thương con thèm nuôi chó 
Vợ thì chưa có ... Chó đã nuôi
• Hay nhất gọi xe máy (đời 6x vắt qua đầu 7x) là xe Bình Bịch (do tiếng nổ, đồ rằng toàn loại 2 kỳ). Đi vào thơ văn hẳn hoi nhé: Mồng Một tháng Sáu / Tết của thiếu nhi / Mẹ đưa em đi / Sắm quà mậu dịch / Ô tô, bình bịch / Con vịt biết bơi / Nào các bạn ơi / Ta chơi chung nhé!
• 50 chưa qua dậy thì
55 hết tuổi thiếu nhi
60 là tuổi mới đi vào đời
65 là tuổi ăn chơi
70 là tuổi yêu người yêu Hoa
• Liên Xô, Liên Xổ, Liên Xồ 
Thóc lúa đầy bồ là nước Liên Xô
• Tiền vào như nước Sông Đà
Tiền ra nhỏ giọt như cà phê phin
• Chín bỏ ... vào mồm
• Cầm tiền thì sợ tiền rơi
Cầm tờ trái phiếu đời đời ấm no
• Sống Volga ....Ma Mai Dịch
• Chim khôn chim đậu cành mai 
Tiền khôn đậu cuống biên lai ngân hàng.
• Hôm qua hội chợ bán gà / Khối (ngày đó quản lý theo đơn vị hộ khẩu là khối, nhỏ hơn tiểu khu - hay giờ là phường) ta cả sáu mươi nhà cùng đi / Hôm nay hội gửi tiền thi / Sáu mươi hộ lại cùng đi một ngày.
• Đưa tay bóp thử cái xem sao 
Thấy nó mềm mềm đút nó vào
Vặn vặn xoay xoay rồi đứng dậy
Nhấp nhổm xuống lên dấn ào ào
Mệt mỏi mồ hôi đầy trên trán
Nữ khách đâm lo nói thì thào
Anh ơi cẩn thận ko chửa đấy !!
Tôi dấn thế này chửa làm sao
• Cười như ...ồn cười xilip tích kê.
• Chân đi chữ bát dứt khoát lò to
Chân đi chữ o lò to phải biết.
• Trâu đen ăn cỏ, trâu đỏ ăn ...gà
• Cá biển mậu dịch ko biết tên: Cá long hội (nghĩa là Lôi Họng) 
• Bố tướng 
• Quần tích-kê, áo lộn cổ
• Nan hoa cắm vành, lốp bọc ngoài săm, ghi đông cổ phổt. 
• Anh yêu e từ chân đến cổ còn cái đầu vứt bố nó đi
• Cầm vàng thì sợ vàng rơi 
Cầm tam bát cửu đời đời ấm no
• Tam vạn , tam sách thất văn
Lèo 5 , tôm 4 , đời đời ấm no
• Cửu vạn , bát sách , chi chi
Trong 3 cây ấy , ta đi cây nào
• Đổi bún, đổi bánh cuốn (huhu, toàn phải xúc gạo đi đổi)
• Áo xanh sĩ lâm, quần phíp/xa-tanh/lụa đen
• Không hắc lào, không vào đại học. Không ghẻ, không phát thẻ sinh viên
• Đi đúng luật là bạn đang góp phần làm ách tắc giao thông
• "Một năm đi Pháp bằng một giáp đi Nga"
• Cầm vàng thì sợ vàng rơi
Hộ khẩu Hà Lội, đời đời ấm lo! 
• Vào cầu, sập cầu, cháy cầu ...
• Lưng gù đi cúp không bằng con cóc ngồi xập gụ
• Đẹp trai lai chó hiếm có khó tìm
• Đẹp trai đi bộ ko bằng mặt rỗ đi lơ
Mặt rỗ đi lơ không bằng lưng gù đi cúp
• Xinh như diễn viên điện ảnh
• Cà phê đắng thêm ít đường cho ngọt
Tình cay đắng ta biết bỏ gì đây
• Nhất là bét
• Ông Liên xô. Bà trung quốc. 
Ông đi guốc bà đi giày
Ông nhẩy dây bà ...đá bóng
• Cháu mà máu thì....Đến cháu cũng ko biết cháu là ai !
• 123 ta là cha thằng địch
456 ta là cháu Bác Hồ
789 ta là lính thủ đô
10 ta là người Xô viết
• Tổ quốc ghi công
Gia đình mất giống
• Chiều nay ăn bữa cơm tù 
Cơm khê canh nấu gật gù khen ngon
• Khi ra đi không một lời từ biệt
Khi trở về bảy tám thằng khiêng
"Trên quan tài ghi mấy chữ thiêng
Tổ Quốc ghi công người chiến sỹ"
• "Không phải cháu, thằng máu nó chạy rồi"
• "Vá lốp xe tăng, cân vành tàu hoả"
• "Tiễn anh ra bến ô-tô
Em về em khóc tồ tồ ra chăn"
• "Đang vui thì đứt dây đàn
Khi đang buồn x...thì nàng đến chơi"
• "Anh mất chiếc quần bò
Tích kê hai mông thật to
Anh mất chiếc khăn quàng
Mác ma-đờ-in Chi-na
Anh mất chiếc đồng hồ
Bốn đinh Mỹ còn nguyên tem
Anh mất chiếc áo bò
Levis màu đỏ tươi nguyên"
• Yêu em đi yêu em đi
Em không thích mặc quần Di-Ci (DC)
Trông không to
Mông bé tí đùi thì không căng"
• "Xa lông đệm mút con ngồi
Chỉ thương bầm ở nhà ngồi nhá khoai"
• Rượu hay phải biết chửi thề 
Biết đi nửa buổi , biết về nửa đêm
• "An toàn là bạn, tai nạn là thù"
• Sống phức tạp cho đời đơn giản
• "Đời như một bát bún riêu
Bao nhiêu sợi bún, bấy nhiêu...lằng ngoằng"
• "Đời là một cục x dài vô tận
Không cẩn thận bị đứt làm đôi"
• "Anh như cục x trôi sông
Em như con chó ngồi trông trên bờ"
• Văn thơ lai láng tràn ra chiếu
Tỉnh dậy em ơi, kẻo ướt quần
• Thanh niên Cổ Nhuế xin thề
Chưa đầy hai sọt chưa về quê hương
• Hai chai 5 chén 5 thằng nhậu 
Mà 4 thằng kia chẳng thấy đâu , 
• Thanh niên Hà Nội xin thề 
Chưa đầy 2 bị chưa về quê hương ( bị Usd nhé từ Đông Âu )
• "Từ thành túi này, người đã ra đi"
• "Bước chân đi cấm kỳ trở lại
Bước chân lại, chó dại cắn chân"
• "Xuyên phát đờ dao" "xuyên tâm liên"
• Chỉ tay lên trời .. Hận đời vô sinh
• "Thôi đành nhắm mắt xoạc đùi
Để xem con k...ạc nó dùi đến đâu"
• "Ba Đồng Chinh Bằng Tôn"
• Trên đồng cạn dưới đồng sâu
Chồng cầy vợ cấy con trâu .... ăn cỏ
• Khi đi chân Việt Nam, khi về chân Tiệp chân Đức
• Chị tôi lớn tuổi hơn tôi 
Mẹ tôi lớn tuổi hơn tôi rất nhiều !
• "Ôm phản lao ra biển
Cay hẳn chua chua hẳn
Đang ỉa lăn ra ngủ
Hắc lào mông chi chít..."
• hàm răng kiểu "đội hình 6-9-0-3" (cái này bộ đội mới biết)
• "Mô-kích"!
• "Ba bét nhè"
• mặt thớt, đít lồng bàn
• Ô mai sấu
• Đầu gấu nhựa
• Tèo rồi
• Oách xà lách
• Trách người tham: " mày định kẹo kéo à"
• Như có ông già đi tàu bay bằng giấy
Quần ống loe bằng cái bánh xe bò
Ông ta đeo kính râm và đồng hồ Seiko
Ông ta đeo huy hiệu Bác Hồ, hút thuốc lá Trường Sơn
• Kẹp săm
• Dán vỏ nilon rách
Bơm mực bút chì bi
Lộn cổ áo sơ mi
Gia công qui gai xốp
• “Bác sỹ Tùng, dạy chúng em
Ăn quả xanh, uống nước lã
Dễ tiêu hóa, diệt vi trùng…
• “Trời mưa bong bóng phập phồng
Mẹ đi lấy chồng, con ở với ba”
• “Ước gì em hóa thành cau
Để anh làm bẹ, ôm nhau suốt ngày”
“Ước gì anh hóa thành chày
Để em làm cối, suốt ngày…giã nhau”
• “Thương em chẳng biết để đâu
Để vào nòng súng, lâu lâu bóp cò”
• “Trở về sau 5 năm
Quân hàm 1 gạch vàng
Thì ôi có sự lỡ làng
Em lỡ bước sang ngang.
Đi theo chàng trai khác…
• Giàu nhà quê, không bằng ngồi lê Hà Nội
• Cơ khí Trần Hưng Đểu, Dệt kim Đông con
• Nhanh như điện, tiện như quần chun
• “Thấp như gián đất chặt chân”
• “Cáo già không bằng gà son”
• “Đời có số, cố làm gì”
• “Dép còn có số nữa là người”
• “Dí b. vào nước sôi”, “Đái vào dây diện cao thế, giật chết lại bảo tại số”
• “Trông xa cứ tưởng Thúy Kiều
Lại gần mới biết người yêu Chí Phèo”
• “Đẹp như Kiều cởi truồng” 
• “Xấu nhất bộ đại học”
• “Bé nhưng dé nó to
To nhưng lò-so nó yếu”
• “Đầu óc ngu si, tứ chi phát triển”
• “Thon thon hình vại, thoai thoải hình chum, khum khum hình lòng chảo”
• “Tham thì thâm, đa dâm hại thận”
• “Ngu thì chết, chứ bệnh tật gì”
• “Thôi rồi Lượm ơi” 
• “Thằng xx vừa dốt vừa ngu
Nó đi xe đạp hở cu ra ngoài” 
• “Sáng nắng chiều mưa, đến trưa báo lại”
• “Yếu lại còn ra gió”
• “Ngu còn đánh đu với thời tiết”
• “Súp von tơ, tivi, bàn là, quạt cháy, máy bơm hỏng…bán đê!
• 
• "Đồng bào chú ý, máy bay địch đã bay xa!"
• “Bố tướng, mẹ tá, con bán rổ rá ở chợ Đồng Xuân"
• “Bố đảng viên, mẹ hiền nhất xóm”
• “Bóng Nhựa Bút Thép”, “là cái dĩ”, “đau hết cả dọi”, “xin tí tiết”, “xúc”, “múc”, “lít”, “sọi”, “tanh tưởi”, “ra bóng đê”, “10 ông cụ”, “mười át cụ”, “mười cửu sừng”, “tứ tứ nhị”..
• Không đi Văn Điển cũng vào Xanh-Pôn
• Ăn kứt sắt ỉa cứt quân cờ
• Mẹ cắm hoa đám cưới, bố thổi kèn đám ma.
• 37A, hai thất cất một lục, B52, tam bát cửng
• Củi khô xuống nước vẫn khô
Số nghèo đi tận Liên Xô vẫn nghèo
• Thằng này quẩy , Thát chơ
• Đông ki sốt vừa dốt vừa ngu
• bướng thì gọi là "Ri gân", giàu thì gọi là "thầu dầu"
• thằng đầu chầy đít thớt
• Cổ viền túi chéo
Khoá kéo vai bồng
Đinh đồng cúc bạc
Tà xoạc Parabol
Vạt lượn đuôi tôm
Mấy hào cũng duyệt!
(Quân khu Khâm Thiên ạ)
• "Tass được quyền tuyên bố..."; "thông tấn xã vỉa hè"; "nói hay như đài"; Trong thể thao có : "bay như Khánh, đánh như Kim...". Bắt đầu xuất hiện từ "xả láng","quậy", "anh hùng xa lộ"...
• "Pha sáng, mic rõ ràng"
• "Chuyện thường ngày ở huyện"
• Ngày xưa ko thích người " cao như cái sào chọc cứt"
• "Quy luật của muôn đời"
• "Hãy đợi đấy"
• "Đến lượt anh đó, Pakito"
• "Lão Pik, lão có mưu kế gì không?"
• "Hợp tác xã toàn cuốc"
• "Được cái lọ, mất cái chai, âu cũng là cái liễn"
• "Trồng răng Thành Lợi" (hay Toàn Lợi)
• "Vàng mộng tưởng"
• (Nói về người) "ăn chơi có mấu ở đít"
• "xe đạp cởi truồng", "zin 3", "phụ tùng xích líp"...
• , " phở ko người lái ", " con bớp, con phò con phạch " . " ổi tầu , ga tầu, đúc tầu ", " gò " - dép nhựa trắng Tiền phong, .. là những vật dụng mà dân " quân khu" đẳng cấp ko thể thiếu. Cắt bom - thời bao cấp, mọi người hay buộc đồ sau booc-ba-ga ( gác đờ đèo ) xe đạp bằng dây cao su, hội " quân khu 2 ngón " thường chạy theo đắng sau, dùng panh xơ lam ( lưỡi dao cạo ) cắt dây buộc lấy mất đồ lúc nào ko biết ...
• Giắc-cu nổi dậy
• quỷ lùn "Trec nơ mo", "đầu như Bút Thép", "đẹp trai lai Pháp, hiếm có khó tìm".
• Hội nghị hôm nay chỉ có 1 vấn đề , thưa các đồng chí ... Đó là chúng ta phải giải quyết rất nhiều vấn đề !!!
• Hết tầm đại bác
• rít điếu thuốc lào, nâng cao sĩ diên, thơm mồm bổ phổi diệt trùng lao. Hít khói vào như Quan công múa kiếm, thở khói ra như Triệu tử múa long đao. Trường sơn một dẫy tám hào, Thủ đô 2 tút cũng tròn một lô.
• "Vâng, tôi nhà quê!" (lời bài hát "One way ticket"), "Xì bô nê, bố châu Phi mẹ cũng châu Phi, đẻ con đen sì..."
• " Va si lô, thằng tây nó vồ bà già, buông tôi ra - vì tôi đã già rồi mà... "
• "đánh nhau tay-bo", "gọi hội", "củ đậu bay", "trấn"
• Gió rét đêm đông 
Mấy cô chưa chồng 
Ngồi trên ghế đá 
Kể chuyện tình yêu 
Một cô phát biểu 
Lấy chồng sướng ghê
Đêm nằm mân mê
Làm anh mất ngủ
• "Chào em...cô gái Lam Hồng" hoặc "Kính chào anh...con người đẹp nhất!" (làm người không quen giật mình); "xin bát cơm nguội" (võ này thì 9X bay giờ không hiểu rồi), :hội đồng tổng Cốc đề ra..."
• Võ nhẩy đè vai người " để xem đi bộ đội được không"
• “Em ơi nếu mà yeu anh thì về đâm cha giết chú ... Bóp vú dì dâu chặt đầu dì ghẻ và (zà) đào mả bố mẹ em lên đếm đủ cho anh ba mươi sáu cái xương ........sườn !” (cải lương)
• Điếu cày hợp tác xã
• Thời 90 có câu: Đi Đức, Đá đỏ và Đất đai
• Đưa nhau lên tàu về đây ta sống vui hơn
• Đánh cho bục diều
• Điếc thông tin, mù đọc báo, cụt đào hầm, câm gọi điện
• Tiến tùng túng tiền!
• Tạ đường yến sữa km đậu
• Già nhưng xương gà nhai rau ráu
• Hôn nhau như bổ củi!
• Sa-mít nói ít hiểu nhiều , 3 con 5 vừa nằm vừa ký , Sông Cầu còn lâu mới được ! ..
• Đầu đường đại tá vá xe
Giữa đường thượng tá bán chè đỗ đen
Cuối đường trung tá bán kem
Dọc đường thiếu tá thổi kèn đám ma
Đại uý bán vịt bán gà
Thượng uý về nhà bám đít con trâu
Hỏi rằng trung thiếu (uý) đi đâu
Ba lô đội ngược nhảy tàu bắc nam
• Giầu đi Đức ,trí thức đi Nga ,Java đi Tiệp 
Nhà có điều kiện thì: tivi,tủ lạnh, máy khâu, quạt trần.

03/09/2015

Yếm đào

Mượn bài thơ của Hồ Xuân Hương

Thiếu Nữ Ngủ Ngày

 
Mùa hè hây hẩy gió nồm đông, 
Thiếu nữ nằm chơi quá giấc nồng. 
Lược trúc chải cài trên mái tóc, 
Yếm đào trễ xuống dưới nương long. 
Đôi gò Bồng đảo sương còn ngậm, 
Một lạch Đào nguyên nước chửa thông. 
Quân tử dùng dằng đi chẳng dứt, 
Đi thì cũng dở, ở không xong.









Chỉ dấu chứng tỏ cơ thể bạn khỏe mạnh

Có thể dậy vào đúng một giờ mà không cần báo thức
Nếu thức dậy hàng ngày vào đúng một giờ nhất định mà không cần đặt chuông, cơ thể bạn đã được nghỉ ngơi đầy đủ và các cơ quan bên trong đều hoạt động hiệu quả.
Nước tiểu nhạt màu
Nước tiểu có màu nhạt cho thấy bạn đã uống đủ nước. Nếu nước tiểu có bọt, có thể bạn đã ăn quá nhiều protein. Hãy gặp bác sĩ nếu thường xuyên gặp tình trạng này, nó có thể là dấu hiệu cảnh báo bệnh thận hoặc túi mật. Còn nếu thấy máu trong nước tiểu, bạn đang bị nhiễm trùng đường tiết niệu hoặc có vấn đề về thận. Bạn nên đi khám ngay lập tức để có chẩn đoán và cách chữa trị chính xác.
Đại tiện hàng ngày vào cùng một thời điểm; phân lớn, mềm và chìm
Đi cầu thường xuyên cũng là dấu hiệu của một cơ thể khỏe mạnh được cung cấp đủ nước. Trong trường hợp chất thải nổi và nặng mùi, bạn đã ăn các chất béo mà cơ thể không thể hấp thụ. Nếu chúng cứng và khô, bạn đang bị thiếu nước hoặc chất xơ. Còn khi phân nhỏ, bạn ăn không đủ chất xơ, nước hoặc ăn quá nhiều protein và quá ít carbs. Ngoài ra, đi lỏng báo hiệu bạn bị nhiễm khuẩn hoặc đột ngột hấp thụ quá nhiều chất xơ. Hãy cẩn thận nếu phân mỏng như một cái bút chì vì đó có thể là biểu hiện của ung thư ruột kết.
Móng tay mịn, hồng và chắc
Nếu móng tay của bạn không có những biểu hiện trên, hãy đi gặp bác sĩ. Bạn có thể bị thiếu máu nếu móng tay nhạt màu, bệnh về tuyến giáp nếu móng khô và dễ gãy, bệnh phổi nếu móng vàng và dày hoặc tiểu đường nếu màu vàng nhưng hồng ở phía dưới.
Lòng trắng của mắt vẫn trắng và mắt không sưng
Nếu phần lòng trắng của mắt chuyển vàng, bạn đang mắc bệnh vàng da. Còn nếu mắt đột nhiên bị sưng, bạn đang có vấn đề về tuyến giáp.
Khứu giác nhạy bén
Nếu không ngửi được mùi chuối, quế và chanh, bạn đang có nguy cơ mắc bệnh Parkinson.
Nhịp tim đạt 60-80 nhịp một phút
Tim đập chậm cho thấy hệ tim mạch của bạn khỏe mạnh và thích hợp để tập thể thao. Bạn sẽ ngạc nhiên khi biết nhịp tim của vận động viên chỉ khoảng 40 nhịp trên một phút hoặc thấp hơn.
Nếu sau khi tập thể dục tim bạn cần ít hơn 5 phút để trở về trạng thái bình thường, có nghĩa là sức khỏe của bạn hoàn toàn bình thường. Còn nếu không, bạn nên chăm lo cho bản thân nhiều hơn.
Không có thân hình trái táo
Nếu "sở hữu" thân hình trái táo (eo lớn, mông lớn), bạn sẽ phải đối mặt với béo phì và các bệnh liên quan béo phì như đau tim. Thân hình trái táo cảnh báo bạn đang có một lượng mỡ bụng nguy hiểm.
Theo Cosmo

29/08/2015

HUYỆT MINH NHÃN CHỮA MỎI MẮT, LÀM SÁNG MẮT

   Khi đã có tuổi, chúng ta dễ bị lão thị, hãy thử cách ấn huyệt Minh Nhãn, bảo đảm quý vị sẽ được TAI THÍNH, MẮT SÁNG. 
Khi bạn cảm thấy mỏi mắt, nhưng lại không đúng vào giờ ngủ, lúc đó chúng ta hãy vận dụng phương pháp xoa bóp huyệt đạo, để thư giãn mắt.
  
bấm huyệt chữa cận thị, lão thị
Bấm huyệt chữa cận thị, lão thị

   Trên ngón cái của bàn tay có 3 huyệt tiếp giáp nhau (như hình vẽ) đó là huyệt Minh Nhãn (giáp ngón trỏ), huyệt Phượng Nhãn (phía ngoài ngón cái) và huyệt đại không cốt (ở giữa). Huyệt Minh Nhãn và Phượng Nhãn có thể cải thiện chứng mỏi mắt và viêm kết mạc cấp tính, đại không cốt huyệt thì cải thiện tất cả các triệu chứng bệnh liên quan đến mắt. 
 Ấn ba huyệt đạo trị mỏi mắt, khó ngủ, ức chế đục thuỷ tinh thể. 
Thường xuyên gặp chứng mỏi mắt mỗi ngày nên kích thích 3 huyệt này hai lần.

Phương pháp bấm huyệt chữa cận thị và lão thị

 Kẹp ngón cái giữa ngón cái và ngón trỏ của tay còn lại, dùng móng của ngón cái lần lượt kích thích 3 huyệt đạo này, ấn với mức độ có cảm giác hơi đau là được. Đây là phương pháp ấn huyệt đơn giản, khi đang rảnh rỗi giữa các ca làm việc, hoặc trong lúc đợi xe, đều có thể thao tác.
Thường bị mỏi mắt nhưng lại khó ngủ sử dụng phương pháp này sẽ dễ dàng tìm lại giấc ngủ ngon. Phương pháp trên cũng có thể ức chế chứng đục thủy tinh thể do cao tuổi

20/08/2015

THIỀN MÔN KHẨU QUYẾT

H.T THÍCH THANH TỪ
Đại sư dạy : Người tu pháp An Ban Thủ Ý (tham thiền quán hơi thở) phải biết hơi thở rất hệ trọng giữa thân và tâm. Ví như lửa cháy cây lên khói, nhìn làn khói trong hay đục người ta biết cây khô hay ướt. Dò xét hơi thở thô hay tế là chiếc gương soi chánh hoặc tà. Xét rõ hơi thở, là trông mây tìm bờ kiếm bến, là dùng sào dò sâu cạn, nhiên hậu chiếc đạo thuyền mới đến cứu vớt.
Thân an ý chánh tựa hồ dầu trong đèn sáng, thế nên người muốn thủ ý trước phải an thân. An thân là giữ yên thân phong, không cho các phong sự chống nghịch nhau. Sao gọi là phong sự ? Trong thân có: hành phong, hoạnh khởi phong, chư tiết phong, bách mạch phong, cân phong, lực phong, cốt gian phong, yêu phong, tích phong, thượng phong, hạ phong. Các thứ phong ấy, mỗi thứ có vị trí riêng không thể xâm loạn nhau, nếu loạn ắt sanh giặc, to thì điên cuồng bỏ bê tu tập, nhỏ thì hư thật lấn nhau; hư thì sanh ngứa, thật thì sanh đau. Thân đau ngứa đâu rảnh hệ niệm, trong dòng điên cuồng còn gì phải nói. Phàm khi động, tịnh, thi vi trước phải khởi tưởng, tưởng được hiện tiền nhiên hậu mới thực hành. Nếu không như vậy, thô tế chống nhau, mới cũ nghịch nhau, như làm lễ cấm gian thì biết bao giờ hết gian. Đây lược nêu ra một việc, các việc khác so đó mà biết. Giả sử khi sắp ngồi, trước khởi tưởng : "Ta sẽ đến chỗ kia ngồi, chỗ kia cách chỗ này độ bao nhiêu bước". Tùy khi vừa xếp chân ngồi xưống liền phóng hơi thở ra, buông xuôi thân thể, trụ phong vừa đến, hành phong lần đi. Ngoài ra, các oai nghi khác cũng như thế. Tưởng như vậy gọi là an thân.
Có bài kệ :
            Tiến dừng có thứ tự,
            Thô tế không trái nhau.
            Ví như khéo tập ngựa,
            Tùy ý muốn đứng đi.
            Thường cẩn thận như thế,
            Thân tâm an nhập thiền.
Đi, đứng, ngồi, nằm phải thường hệ niệm. Nếu nằm nhiều thì hôn trầm. Đứng nhiều thì mệt nhọc. Đi nhiều thì loạn động khó nhứt tâm. Ngồi không bị các lỗi trên, vì vậy nên ngồi nhiều.
Hành giả nên ở chỗ yên tịnh, ngồi kiết già, nếu người nữ ngồi bán già _ thân ngay thẳng bình thản. Thân thể giữ tự nhiên, tay chân để thong thả, sắp đặt các mắc xương kềm nhau, không dựa, không cong, nới rộng cổ áo và dây lưng. Nếu biết không an liền động nhè nhẹ cho nó an, cốt khiến thân thể điều hoà thích hợp. Nhẹï nhàng lấy tay trái để trên bàn tay mặt, khiến ngón trỏ tay trái giao đầu ngón cái tay mặt, đầu ngón giữa và áp út dưới vừa chí bàn tay. Từ từ hả miệng thở hơi dài bốn năm lượt, hàm răng hơi hở, êm ái cuốn lưỡi lên. Kế nhìn như thường chậm rãi nhắm mắt, không nên nhắm gấp, nhắm gấp trong con mắt sẽ động nước mắt và cay.
Như bài kệ:
            Ba thời : nhập, trụ, xuất,
            Như kiếp : thành, trụ, hoại.
            Muốn mau là không thông,
            Người không biết chừng mực.
            Hơi thở có bốn thứ phải chọn lựa:
1. Phong 2. Khí
3. Xuyển 4. Tức.
Hơi thở có tiếng gọi là Phong. Hơi thở ngăn trệ gọi là Khí. Hơi thở ra vào không hết gọi là Xuyển. Hơi thở không có tiếng, không ngăn trệ, ra vào đều hết, nhẹ nhàng như còn như mất là Tức. Thủ Xuyển thì nhọc nhằn. Thủ Khí thì ngăn trệ. Thủ Phong thì tán loạn. Thủ Tức thì an định.
Ôn Sư cả nhà đều hệ niệm tại rún của mình. Chỗ chính giữa rún như cánh hoa đậu, mở y xem kỹ tướng ấy, nhiên hậu nhắm mắt, ngậm miệng, hở răng, cuốn lưỡi lên ổ gà, điều hòa hơi thở, nhất tâm quán kỹ tướng ấy. Nếu quán tưởng không thấy tướng cuốn rún, lại mở y xem thật kỹ, rồi thực hành như trước.
- Tại sao tưởng cuốn rún?
- Hơi thở xuất phát từ cuốn rún ra, vào đến rún diệt. Rún là chỗ xuất phát và tiêu diệt của hơi thở. Vì để biết lẽ vô thường nên quán tưởng rún. Rún là cội nguồn của ruột. Từ nguồn phăng lần lên tự nhiên thấy bất tịnh. Nếu thấy bất tịnh thì dứt tham dục. Trong Tứ niệm xứ, nó thuộc về Thân niệm xứ. Trong Lục diệu môn, nó thuộc Chỉ môn. Thần thức lúc mới thác sanh cùng tinh huyết tụ họp tại rún. Bởi thế, người sống là do rún gìn giữ. Nếu hành giả thấy cuốn rún rõ ràng, tự nhiên sanh nhàm chán thoát khỏi mọi sự ràng buộc. Kinh nói: "Tùy chỗ đến hệ tâm quán sát kỹ". Chỗ đến tức là rún, chỗ gốc của hơi thở ra vào vậy.
- Khi hệ niệm, hoặc đau như kim chích, hoặc gấp như dây lôi, hoặc ngứa như trùng cắn, hoặc lạnh như nước dội, hoặc nóng như lửa hơ, các xúc chạm như thế rồi tinh thần sáng suốt yên lặng.
- Ấy là điển quang định. Trong khi nầy có vô lượng việc tương tợ, hành giả lúc đó tất cả đừng đắm trước, chỉ nỗ lực nhất tâm tự nhiên mọi việc đều qua. Nếu không tinh tấn thì phải thối đọa.
- Tại sao khi sổ tức chợt quên số chỉ nhớ hơi thở ?
- Tâm có phần tế, gần nhất tâm nên quên số. Tiến lên sẽ thấy hơi thở là một số, một cảnh, nếu còn thấy hai là thô.
- Tại sao không biết hơi thở, chỉ biết cảnh.
- Hành giả đã trừ được quán thô, hơi thở dần dần tế nên không thấy.
- Có người nói: Tất cả lỗ chân lông đều hở, hơi thở theo đó ra nên không thấy.
Đại sư dạy : Tại hơi thở tế nên không thấy.
Ở đây nói hơi thở theo lỗ chân lông ra, đã ra lỗ chân lông tại sao không ra ở mũi ? _ Nói tế không thấy là căn cứ sự hệ niệm. Nói ra lỗ chân lông là căn cứ sự thông suốt.
Có người bảo : Hơi thở dừng không chuyển, tâm nhãn chợt sáng chói như điển quang nghi là điển quang định.
Tập giả nói : Nếu chỉ không thấy hơi thở là vì hơi thở tế. Chợt nhiên mắt sáng, người hay nói đến đây phải yên lặng, tâm từ đây về trước có chút ít tiện lợi và thân có xúc chạm, nhiều người cho là Thiền ân Hỷ Lạc.
Đại sư dạy: Đây là tâm thập thiện tương ưng, không phải là Thượng giới, qua giai đoạn này sẽ vào Thiền cảnh. Nhưng còn phải dẫm trên băng, lội xuống vực sâu mới qua được. Xúc chạm tự biết không nên nói. Các thầy đều lấy đó mà nghiệm hư thật. Nếu biết mà nói, e dòng vọng tưởng trở lại hại mình.
Nếu chợt thấy hơi thở trở lại, khởi đếm một,… như trước. Nếu ngồi lâu, khi muốn xuất định hơi thở hiện trở lại, liền theo mười hơi và đếm qua muời hơi; kế nhẹ nhẹ động hai tay, hai chân, động toàn thân như phép xoa bóp, rồi mở mắt từ từ, sau mới đứng dậy. Trong khoảng thời gian này do hằng đếm hơi thở nên chỉ còn biết phưởûng phất mà thôi, không phải chuyên cần
như trước. Cách nhập, trụ, xuất như bài kệ trước đã dạy.
Người tọa thiền hỏi các thứ bệnh, Đại sư dạy: Chỉ buộc tâm tại một cảnh không cho duyên cảnh khác thì bệnh tự lành. Dụng công như thế xa lắm là ba ngày không có bệnh nào mà chẳng lành.
- Tâm loạn dấy khởi ngang thì sao?
- Nhiếp niệm có thể lành.
- Bệnh do tứ đại tăng, giảm làm sao lành được?
- Do tâm động chuyển phát ra gió, v.v… đứng dừng lý cũng như vậy.
Đại sư dạy : Thật tâm hệ thật cảnh, thật duyên lần lượt sanh thật, sự thật đấp đổi cho nhau tự nhiên vào thật lý.
- Chứng thiền định liền được nhập lý lại có địa vị không?
- Người lợi căn tâm định liền được nhập lý không có địa vị. Người độn căn phải trải qua Cửu thứ đệ định, định hết mới hội lý.
- Ngoại đạo tu thiền định đến Phi tưởng sao không hội lý ?
- Ngoại đạo tu định đều kẹt tại tâm chấp ngã, tâm làm chướng ngại nên không hội lý.
Phàm khi đau, do loạn phong khởi cùng bên ngoài đấu tranh. Thế nào cùng bên ngoài đấu tranh ? - Nghĩa là tâm vừa đi liền kéo lôi lại. Như dạy đứa bé đi, để mặc nó đi, không được lôi kéo. Người muốn mau được cần phải dè dặt.
Cấp, tại giảo phong khởi. Do hành giả chuyên tâm thái quá, phong thế phân tán không hết gây nên. Nếu thái quá hay bất cập lỗi vẫn là một.
Ngứa, do hành giả khi hơi thở sanh cho là diệt, khi hơi thở diệt cho là sanh, ý cùng hơi thở trái nhau. Cho nên nói:" Không biết rõ ràng kỹ lưỡng, giặc từ trong sanh ra".
Lạnh, do hành giả không lấy vị làm chỗ niệm xứ nên thủy đại tăng.
Nóng, do hành giả thường hy vọng nên hỏa đại tăng.
Đại sư dạy : Người muốn tu hành cần phải có phần, nếu người không có phần không thể tu được. Thế nào là phần ? Nghĩa là tứ tâm :
1. Tâm kiên tín, tin sâu lời thầy dạy.
2. Tâm thọ dụng, thọ dụng lời thầy để tu tập.
3. Tâm tín cần, thường tự cố gắng tu tập.
4. Tâm phương tiện, vi tế hồi chuyển.
Mạch trong thân như trăm sông chảy về biển. Quả tim như câu móc vào đầu con vật, bốn miếng hợp lại thành một, mỗi miếng có mười sợi mạch chung ràng rịt, cho nên đầu quả tim có 40 sợi mạch. Dưới mỗi mạch chạy thẳng xuống rún gọi là Ưu đà na phong. Ưu đà na dịch là Trung. Vì thế gọi mạch này là Trung mạch. Hành giả khéo vi tế hồi chuyển các mạch máu cho được lưu thông.
Trong lúc toạ thiền bên ngoài có các thứ biến hình: hoặc cha mẹ, sư tăng, vua chúa, mỹ nữ; hoặc hình tượng sư tử, cọp, sói, v.v… đó là ma quỉ. Hành giả phải dụng tâm giả tưởng mình cầm đao kim cang, vừa tưởng như thế, chúng liền thối lui.
Phàm bệnh có nhiều thứ :
            1- Thân bệnh
            2- Quỉ làm bệnh
            3- Ma làm bệnh
            4- Hơi thở không điều hòa sanh bệnh
            5- Nghiệp chướng hành bệnh
1. Thân bệnh :
Khi tọa thiền hoặc dựa vách, hoặc cổ áo chật sanh bệnh. Đại chúng chưa xả thiền mà mình đã nằm, tâm lười biếng này là tiện lợi của ma, chúng nhập thân làm bệnh, khiến người ở sau xương sống đau nhức, ấy là chú bệnh, rất khó trị. Hành giả phải cẩn thận. Cách trị, dùng hơi thở hít vô từ trên đầu thẳng xuống xương sống xuyên qua các mắc xương rót xuống, phải khéo dụng tâm mới có thể lành.
2. Quỉ làm bệnh :
Có người khi tọa thiền tâm nghĩ bao nhiêu việc: hoặc mong biết được cái gì, hoặc muốn biết được việc kiết, hung của người. Nhơn đó bọn quỉ Đâu ê la đến nhập trong thân người ấy, biến hiện các thứ: hoặc thấy việc kiết, hung, hoặc biết trong thân người khác, hoặc biết một nhà, một làng, một chợ, một châu, một quận, và trong một nước những việc kiết, hung, thiện, ác... hoặc tương tợ thánh nhân mà thật không phải thánh. Tất cả thứ ấy đều do quỉ làm ra không nên chấp trước. Nếu không sớm trị, lâu ngày có thể hại đến người.
3. Ma làm bệnh :
Có người khi tọa thiền tâm nghĩ việc lợi dưỡng, nhơn đó bọn ma hiện ra các thứ y phục, ăn uống, bảy báu, tạp vật để cúng dường. Phải biết đó là ma. Nếu biết cần lo trị gấp, không sớm trị, nó nhập tâm thành bệnh rất khó trị.
4. Hơi thở không điều hoà sanh bệnh :
Có người khi tọa thiền không hiểu cách điều hòa hơi thở thành bệnh, khiến thân thể khô héo ốm gầy. Người nầy không có lỗi nên dễ trị. Phép trị, dùng hơi thở khắp đầy trị. Chính là vận dụng hơi thở lưu thông khắp người nên gọi là hơi thở khắp đầy. Dụng công, dùng tâm ngưng hơi thở rồi chậm rãi hít hơi vô từ đầu chạy khắp tứ chi đều đầy dãy. Bởi người không biết vận dụng hơi thở khiến gân mạch khô khan, thân người không tươi nhuận, dạy dùng hai thứ hơi thở (khắp,đầy) điều khiển từ trên chạy xuống dưới, khiến hơi thở khắp thân nên gọi là hơi thở khắp, hơi thở đầy. Hơi thở đầy khắp nên thân thể được bình phục, sau sẽ dùng chỉ tức. Thế nào là Chỉ tức ? _ Bình tâm trực trụ không động là Chỉ tức.
5. Nghiệp chướng làm bệnh :
Toàn thân thủng phù da vàng mập bủng, người này chướng nặng khó trị, phải chuyên cần Sám hối. Pháp trị, dùng Tiêu tức và Triều tức trị. Thế nào là Tiêu,
Triều ? Hai hơi thở này không phải đem từ ngoài vào trong thân, mà phải vận dụng tâm tức khởi tưởng Tiêu (khô), Triều (nóng). Vận dụng hai thứ hơi thở này lưu thông từ đầu đến chân và lưu lại ở tứ chi, lưu thông khắp thân khiến bệnh thủng phù tiêu xọp. Sau khi xọp, lại dùng tâm tức bình tâm trực trụ, hơi thở được bình phục, cần siêng năng Sám hối. Lại có người tứ chi tê liệt không thể cử động, hai tay hai chân như muốn rớt, hoặc xuội một cánh tay. Cách trị, dùng hơi thở khắp thân và lưu lại tứ chi lâu ngày tự lành.
Nếu bị bệnh miệng giựt méo bên tả thì chú hơi thở qua bên tả, nếu méo bên hữu thì chú hơi thở qua bên hữu. Nếu méo một góc bên tả, bên hữu cũng như thế.
Nếu có các bệnh cũ, hoặc nóng, lạnh, ... dùng hơi thở xuống chân khiến bệnh tiêu diệt. Trong thân rất tế nhị, các bệnh đều dùng hơi thở trị hết. Như bệnh lạnh dùng hơi thở nóng trị, bệnh nóng dùng hơi thở lạnh trị. Pháp đối trị mỗi bệnh nên dùng hai thứ hơi thở này mà trị.
Lại khi tu hành dùng hơi thở, nếu nghe chân nhẹ đầu nặng, đó là tâm cao mạn và vọng tưởng, phải dứt tâm cao mạn, dứt vọng tưởng và đem tâm xuống. Nếu nghe chân nặng đầu nhẹ nên khởi tâm thương xót chúng sanh.
Nếu khi đi nên dụng tâm không cao không thấp, khiến hơi thở điều hòa. Điều khiển hơi thở khắp cả thân tâm, liền được nhập Thông minh quán, có thể quán tâm tánh Tam muội và thân tướng tam muội. Tâm, tướng là căn bản của sự tu tập. Kinh nói: " Biết tâm thấu suốt cội nguồn không phải là hư giả".
Phép trị bệnh kiết, an tâm dưới rún. Nếu bệnh kiết do lạnh thì dùng hơi thở nóng; bệnh kiết do nóng thì dùng hơi thở lạnh, đến bao giờ lành mới thôi.
Phép trị ho, khi cơn ho muốn phát (vừa ngứa cổ) dùng miệng nhả hơi ra ba lần, nhiên hậu an tâm quán ở giữa. Khi muốn ho liền nhả hơi ra tưởng cái ho theo ra, rồi an tâm như trước thì bệnh tự lành.
Phép trị sưng, dùng hơi thở tưởng phá chỗ sưng ra, vận dụng hơi thở cuốn chỗ sưng tan hết. Dùng tâm trụ định an trụ ngay trên chỗ sưng tưởng soi phũng một lỗ, vận dụng hơi thở ngay giữa chỗ sưng ra vào, sưng liền xọp vậy.
Phép trị ù tai, an tâm bên ngoài lỗ tai, nhẹ nhẹ dẫn hơi ra, tưởng lôi hơi ở bên trong ra hết, chốc lát bệnh liền lành.
Trị người tọa thiền hốt nhiên nghe trong cổ in tuồng có một vật dài độ một hai tấc, không thể khạc ra được. Phải dùng tâm trụ định an trụ trên vật ấy, nhiên hậu phân tâm ra bốn phía, ý nghĩ rằng: "Trong ngoài đều không, bệnh từ đâu sanh?" Nhưng cần phải hiểu tánh không, đuổi nó mới được.
Trị trong khi tọa thiền bị hơi thở ngắn, nêân trước thở hơi dài, từ lỗ mũi hít hơi vô khiến đầy khắp thân rồi mới cho ra. Sau an tâm tại chỉ tay trong lòng bàn tay, lâu lâu nó tự hết.
Phép dùng một hơi thở trị các thứ bệnh trong thân. Vận dụng hơi thở từ lỗ mũi hít vào khiến đầy khắp người, rồi nhẹ nhẹ ngậm miệng tùy hơi tự chứa trong thân, khi thở ra tâm dẫn từ trong xương thẳng xuống hậu môn ra ngoài. Khi ngủ dụng tâm dẫn hơi thở xuống bàn chân. Đi, đứng, ngồi, nằm hằng dụng tâm cũng như thế. Khi tứ chi có bệnh tạp phải dùng hơi thở nầy thở cho thông, nhiên hậu tùy chỗ bệnh mà dẫn hơi thở đến. Ngay chỗ bệnh dẫn hơi thở ra, vào không có chướng ngại là bệnh lành.
Trị bệnh lạnh dùng hơi thở nóng, trị bệnh, nóng dùng hơi thở lạnh.
Trị bệnh trong xương tủy dùng hơi thở dao. Nghĩa là tưởng mổ trên bàn chân một đường to bằng mười đầu ngón tay, vận dụng hơi thở xẻ xương bàn chân cho hơi thở ra, dần dần được lành
Trị người sưng một phần trong thân. Dùng hơi thở đao xẻ dưới bàn chân độ quá 10 ngón tay khiến hơi thở thông ra đó. Sưng khắp mình, dẫn hơi thở xuống an tại lòng bàn chân. Thân nặng dùng hơi thở nhẹ, thân nhẹ dùng hơi thở nặng.
Người sơ học tọa thiền khi đếm hơi thở dài, ngắn, ngoại thần đến lỗ mũi, tâm xông thẳng lên đảnh nghe nóng ran. Cách đuổi, ngậm miệng hít hơi hướng lên đến đảnh, lại dẫn hơi trở xuống thì bệnh tự dứt. Bệnh nầy nếu không sớm trị nó sẽ xuyên qua con mắt, hai con mắt đều mờ. Đây là bệnh gì? Nếu là quỉ thần, thần ấy tên gì? _ Quỉ thần nầy tên là Bạt Di Đa, nó duỗi tay án con mắt mở. Nên tụng chú: "Nhơn chi ba trú, tỳ ni nã ba chú, ưu tẩu ba trú". Tụng đến ba biến, con mắt liền sáng như cũ.
Người sơ học khi tọa thiền được tế tâm trụ, bị người ngoài làm xúc chạm, hơi xông lên lồng ngực và đầy bụng không thể ngồi yên, ấy là sáu thần [Sáu thần : gan, tim , phổi, lá lách, thận, âm.] trong thân đều chạy lên ngực, do đó sanh bệnh. Phép trị, trước mở áo, nới rộng dây lưng, thở ra thật dài, hít vào ngắn, độ mười hơi như vậy, sau tụng bài chú trên đến 10 biến thì bệnh lành.
Người sơ học khi tọa thiềân được tế tâm trụ, bị người ngoài xúc chạm, hơi xông lên phổi thành bệnh. Phổi đầy dẫy, quá 100 ngày sanh ụa mửa không thể ăn uống được. Đó là bị ác thần tên Bạt Di Da ở bên ngoài nhập vào thân người. Vị thần nầy da đỏ, sáu con mắt có 8 lỗ hoặc lớn hoặc nhỏ. Lại có 3 tiểu thần tên Hô Sưu Ê hoặc biến hình làm trẻ con, hoặc là thân mãng xà, da nó đỏ và đen. Thần Đâu La Ê hình hoặc lớn, hoặc nhỏ và trung, ba cách biến.
Người sơ học khi tọa thiền các lóng xương sau lưng đau nhức, tự cho là tại cong vẹo gây nên. Đây là bệnh gì ? _ Bệnh nầy tên Lục căn thông thân du hý. Không bao lâu sẽ đau khắp toàn thân thẳng lên đảnh. Phép trị, ba lượt duỗi thân thể , tụng thần chú trước là lành.
Nguời sơ học khi tọa thiền sáu thần chìm lặng bị người ngoài đến xúc chạm, sáu thần chạy ngang ra ngoài thân, mỗi lỗ chân lông có một vị thần đồng thời nhập vô thân phát sanh vui mừng. Thân thể sưng lên và sanh trở ngại không ngồi được. Phép trị, ngậm miệng hít hơi thở lên trên hai lượt đầy trong thân, lại kéo hơi xuống dưới, nhiên hậu tụng bài chú trước. Lại liệt tên ác quỉ thần: Hồ Sưu Ê, Bạt Di Đa, liền được mạnh. Lại nói hơi thở ra là an, nguời quán hơi thở chỉ nên đếm hơi thở ra.
Nguời sơ học khi tọa thiền hoặc có loạn động, không phải là bệnh lâu ngày. Phép trị, trước tụng bài chú trên, dứt loạn ngữ thì bệnh dừng.
Nguời sơ học khi tọa thiền trong thân thấy có lửa dậy, không phải là bệnh. Phép trị, người khác biết, thầm đem lửa để trong cái chậu sành, không cho hành giả biết, để chậu gần kề đầu hành giả, người kia bèn hô to: "Đây là lửa lớn !". Hành giả liền mở mắt không thấy chi cả, ba phen làm như vậy, trong thân thấy lửa liền dứt.
Nguời sơ học khi tọa thiền hoặc thấy trong thân có nước hiện, đó không phải là bệnh. Phép trị, người khác lấy chậu đựng nước không cho hành giả biết, người kia miệng ngậm nước phun vào mặt hành giả, hành giả mở mắt không thấy chi, ba phen liền dứt.
Nguời sơ học khi tọa thiền nghe vật nặng xúc chạm quả tim, có người đến gần thì kinh sợ, quả tim đập mạnh, tức thì hai tay sờ soạng bị bệnh đại, tiểu không thông. Đây là trong thân sáu thần đều chạy xuống nên sanh bệnh. Phép trị, hít hơi thở đem xuống dưới, lại kéo trở lên trên, tụng bài chú trước đến lành mới thôi. Phép dụng tâm, lúc vào nhà cầu khi đại tiểu ra, tưởng tất cả bệnh đều theo ra hết.
Hành giả tâm được chút ít khai ngộ đối thâm nghĩa Phật pháp lần lượt liễu giải, tâm sanh hoan hỷ, thích chí suy nghĩ quá sức sanh bệnh tư lao. Hành giả phải dùng trí quán xét, nếu nên Chỉ thì Chỉ, nên Quán thì Quán, Chỉ, Quán đúng pháp thì sẽ được lâu bền. Bệnh trạng tư lao rất nhiều, hoặc bị nhức đầu, no hơi... đều dùng hơi thở điều trị.
Phép trị bệnh nhức đầu, ở mũi hít hơi vô rồi, miệng thở hơi ra nhẹ nhẹ, ý tưởng hơi đau trong đầu nhẹ nhẹ theo miệng ra ngoài. Nếu khi tâm vi tế chậm rãi điều hòa, ba phen dẫn hơi ra, phải tự hít hơi mát vô, thổi hơi ấm ra nhẹ nhẹ. Hít hơi mát vô, thở hơi ấm ra, như vậy không quá 10 lần bệnh nhức đầu được lành.
Phép trị bệnh no hơi, ở mũi hít vô, ở miệng hơi thở ra nhẹ nhẹ, ý tưởng hơi đầy trong bụng theo miệng ra hết, cần phải cho ợ. Nếu khi no hơi quá ngặt, phải nằm ngửa duỗi thẳng hai tay hai chân, rồi lấy tay nhẹ nhẹ xoa lên da bụng, phải xoa năm mười vòng, cần cho ợ. Sau ngồi dậy lại dẫn hơi ra như trước. Nếu người tâm điều hòa vi tế đến 10 hoặc 20 năm thì bệnh no hơi ngăn trệ chỉ trong một ngày đêm là dứt. Do dụng tâm hơi thở điều hòa không hoãn, không cấp, thô, tế, điều hòa vừa chừng mực bệnh liền lành. Nếu dùng hơi thở thô, tế, hoản, cấp, điều hòa không vừa chừng mực thì bệnh không thể lành. Nếu thở ra có tiếng là thô, cấp; thở ra nhẹ như không liên tục là tế, hoản. Tế, hoãn thì tốt. Lại nữa , khi bị bệnh no hơi, nếu dẫn hơi ra dài lại tăng thêm bệnh. Hơi thở ra không dài, không ngắn, điều hòa thích hợp vừa chừng, bệnh ắt lành. Dùng hơi thở vừa chừng trị được tất cả bệnh trong người. Người tọa thiền điều hòa hơi thở vừa chừøng bệnh đều lành.
Người tọa thiền nhập định tâm vi tế chớ ôm lòng buồn, giận. Nếu có buồn, giận sẽ mắc chứng bệnh thuộc về hơi. Đếm hơi thở vô cũng là cái duyên cớ mắc bệnh hơi. Dùng ngũ tạng làm cảnh quán niệm, tu thiền định cũng thành bệnh. Cho đến tụng kinh liên tục không dừng, hoặc đang thở ra thình lình hít vào, đang hít vào chợt thở ra đều thành bệnh. Các bệnh nầy nên dùng phép hơi thở trước mà trị.
Lại khi bị bệnh nhức đầu không được trị bệnh no hơi, khi trị no hơi không được trị nhức đầu. Một lúc trị cả hai bệnh càng tăng thêm bệnh.
Nếu hơi nóng xông lên đầu nhiều, trị bệnh nầy dùng mũi hít hơi vào, hả miệng to thở hơi ra nhẹ nhẹ. Người ngồi nhiều, mừng nhiều thường bị bệnh hơi. Nếu bị bệnh hơi phải dùng cách mở miệng thở hơi ra trị lâu dài.
Người khi nghe răng lạnh mà tâm được điều hòa vi tế, phải dùng mũi hít hơi vào, lại dùng mũi thở hơi ra nhẹ nhẹ trị nó. Ngoài ra, tâm được điều hòa tất cả bệnh thuộc về hơi đều dùng mũi thở ra hít vào mà trị. Nếu dùng pháp Sổ tức duyên chỗ bệnh, khi hơi thở vào chớ duyên, chỉ duyên hơi thở ra..
Nếu tu Quán quá phần tâm sanh loạn động. Tu Chỉ quá phần tâm sanh hôn trầm. Hành giả độn căn phải thường tu Quán, suy xét để trị bệnh độn.
Người tọa thiền nếu điều tâm tại trong ngũ tạng ra duyên cảnh giới, hoặc định tâm tại trong ngũ tạng ra duyên cảnh giới, người ấy không bao lâu sanh bệnh. Khiến hành nhơn ngũ tạng sanh khí, mạch cùng cảnh giới liên hệ, sanh bệnh tay chân co giựt. Phép trị, khởi ý quán tưởng trong thân từ trên đến dưới trống không như cây bọng ruột, cho đến khi ngồi xuống đất đều khởi tưởng không, hơi thở trong thân điều khiển đi luồn xuống đất. Nếu tâm điều hòa thì không bao lâu bệnh sẽ lành. Nếu bệnh đã lành, dạy hành giả lấy mắt cá chân trên làm cảnh giới để quán tưởng. Lại dạy bệnh nhơn : "Người bị bệnh này do dụng tâm sai lầm. Nghĩa là tâm không ở ngoài thân, không ở trong thân, tùy chỗ duyên nó sanh khởi, ngươi phải hiểu rõ".
Người toạ thiền khi chuyên tâm vào cảnh giới, ý cho là mắt thấy cảnh ấy, đến lúc tâm trụ có ánh sáng chiếu trên cảnh ấy, không biết là do tâm quang minh, ý quang minh sanh. Từ trong ánh sáng ra, trụ trên cảnh ấy, người này không bao lâu sẽ đau tròng con mắt, khiến đôi mắt nhức mờ. Phép trị, lấy tâm duyên con mắt, tâm thấy mắt nhắm, khởi nghĩ thế này : "Pháp quán trông thấy phải mở mắt xem, nay thấy mắt nhắm biết không phải là mắt thấy. Lại khi duyên con mắt thấy con mắt rõ, hướng lên duyên mắt là tâm, tâm từ trong sáng ra, tâm này không ở trong, ngoài, chặn giữa; con mắt cũng là tâm, tùy tâm duyên chỗ nào nó sanh chỗ đó, nó cũng không phải ở trong, ngoài, chặn giữa". Khi khởi quán như thế là nương nơi tâm đánh sai lạc, khiến bệnh được dứt, con mắt được lành.
Khi tọa thiền không được cổ áo chẹt, khiến người mắc bệnh no hơi. Người toạ thiền khi được thượng địa định lúc ra không nên khởi nghĩ xét việc thiện, ác, khiến người nhức đầu, phải cẩn thận. Các bệnh như thế, phép trị như trước.
Người toạ thiền thấy cảnh giới trên có bụi dấy lên, kết đọng lại tợ hồ bánh xe tơ quay, người đó có bệnh phong không nên tu thiền định thượng địa e phát cuồng, chỉ được học thân niệm xứ, pháp quán hạnh phương tiện trị bệnh phong, bệnh lành rồi mới học tu thiền định thượng địa.
Nếu nhập thiền định bị tiếng bên ngoài xúc động, hoặc khi có việc xúc chạm vào thân, biết liền xuất định thì không thành bệnh. Nếu trong tâm ôm ấp sự nóng giận, thù hiềm, não hại thì sanh nhập thâm định thì bị tiếng to xúc động, tiếng tuy bên ngoài mà tại trong thân, hoặc tiếng do cảnh giới quán phát xuất, người ấy muốn xuất định mà không xuất được, tâm kinh hãi, tinh thần mê man, sau mới xuất được, khiến người này bị bệnh phúc trướng (bụng to), nếu nặng ra huyết. Có việc chạm vào thân sanh bệnh cũng như thế. Phép trị, cũng dùng cách điều hòa hơi thở như trước. Nếu khởi sân hận bực tức thì bệnh không thể trị, hoặc khi đến chết là khác.
Người sơ tập toạ thiền nếu đại, tiểu tiện không thông, đem hơi lên trên, lại kéo hơi xuống dưới, tụng bài chú trước bệnh liền lành.
Người sơ tập toạ thiền có những việc tốt hiện, có người đến xúc não: hoặc chê bai Phật pháp, hoặc nói tiếng lạ khiến người không hiểu, đó là ác quỉ Đâu Ê La nhập thân, tụng thần chú trước liền lành. Thần Đâu Ê La thân vàng, chợt lớn, chợt nhỏ.
Dạy người Pháp quán hơi thở ra vào trị thân đau nhức ?
- Người quán hơi thở tại sao toàn thân đau nhức.
- Một thầy nói :"Do ăn quá no đồ ăn chưa tiêu hóa, vội tọa thiền nhiếp niệm hơi thở thô, niệm tế nên sanh bệnh này. Phép trị, bớt ăn hai, ba ngày, tiết chế hơi thở khiến cho dài, duyên kỹ tướng hơi thở ra đôi ba ngày sẽ lành".
Một thầy nói: "Do nhiếp niệm gấp quá hơi thở kết đọng sanh bệnh. Phép trị, tưởng thân mình như nồi nấu cơm lên hơi, nhiên hậu tưởng có gió từ trong rún khởi ra đến miệng mỗi lúc càng to thổi tan hết hơi trong mình, sau khi tan hơi bệnh được lành. Vài ngày sau phải ăn đồ bổ, dè dặt chớ thấy gió. Lại pháp trị, khi chưa ăn cơm, ở trong thất kín không nghe tiếng động, buông thả tay chân, từ miệng điều hòa hơi thở năm lượt, đôi ba ngày tọa thiền liền mạnh.
Lại bảo: Do khi mới tọa thiền hành phong còn thạnh, không làm phương tiện liền gấp kềm thân trụ, trụ phong cùng hành phong chống nhau sanh bệnh. Phép trị, phải đi từng chậm đến mau độ chừng năm dặm, trở lại đi từ mau đến chậm rồi ngồi, thở hơi dài chừng bố năm lượt, buông thả tay chân lặng lẽ và phóng ý trong khoảng nửa giờ, lại dẫn hơi thở dài nhẹ đôi ba lượt không cho lỗ tai nghe tiếng; lại phóng ý như trước độ nửa giờ, nhiên hậu nhiếp niệm đến chỗ tọa thiền ắt lành.