Những người có giáo
dục cần phải thỏa mãn những điều kiện sau:
1. Họ trân trọng cá
tính con người, vì vậy luôn độ lượng, nhẹ nhàng, lịch thiệp, nhường nhịn… Họ
không nổi đóa lên vì một cái búa hay chiếc tẩy bị mất; sống với ai họ chẳng lấy
đó là sự làm ơn, còn khi ra đi không nói rằng: tôi không thể sống với cô (anh)
được! Họ bỏ qua những chuyện ầm ĩ, lúc lạnh lùng, miếng thịt rán quá lửa, những
câu châm chọc, sự có mặt của người lạ trong căn nhà mình…
2. Họ có lòng trắc ẩn
không chỉ với những người ăn mày hay những con mèo. Tâm hồn họ đau đáu cả với
những điều mắt thường không trông thấy được…
3. Họ tôn trọng tài sản
của người khác, và vì vậy luôn trả hết các khoản nợ.
4. Họ trung thực và sợ
sự dối trá như sợ lửa. Họ không nói sai cả trong những điều vặt vãnh. Nói dối
là xúc phạm người nghe và hạ thấp người nói trong con mắt người nghe. Họ không
phô trương, hành xử ở nơi công cộng cũng như ở nhà, không phỉnh phờ lớp người
trẻ tuổi… Họ không ba hoa, không giãi bày tâm sự những khi không được hỏi đến.
Vì tôn trọng những lỗ tai người khác, họ thường im lặng.
5. Họ không tự hủy diệt
mình với mục đích để gợi dậy nơi kẻ khác sự thương cảm và giúp đỡ. Họ không
khơi gợi lòng trắc ẩn của người khác để nhận lại sự cảm thông và chăm sóc. Họ
chẳng nói: Người ta không hiểu tôi!…
6. Họ không phù phiếm.
Họ chẳng quan tâm đến những trò hư vinh, như việc quen biết các nhân vật danh
tiếng, lời thán phục của đám người gặp ở salon, sự nổi tiếng nơi quán rượu…
7. Nếu họ có tài năng,
thì họ biết trân trọng nó. Vì nó, họ hi sinh thời gian, đàn bà, rượu chè, những
việc lăng nhăng…
8. Họ phát triển nơi
mình khả năng thẩm mĩ. Họ không thể mặc nguyên áo quần mà ngủ, không thể nhìn
thấy những khe nứt đầy rệp trên tường, hít thở không khí nặng mùi, bước trên
sàn nhà toàn vết nhổ, ăn uống ngay từ trên bếp dầu. Họ cố gắng có thể chế ngự
và hoàn thiện bản năng tính dục. Những người có giáo dục trong vấn đề này không
nặng về bếp núc. Họ cần ở đàn bà không phải chuyện giường chiếu, không phải mồ
hôi ngựa, không phải đầu óc thể hiện khả năng gạt gẫm giả vờ có thai và nói dối
không biết mệt… Họ, đặc biệt là những họa sĩ, cần sự tươi mới, tao nhã, tính
người. Họ không tham lam bạ đâu uống đấy, không đánh hơi các loại tủ, vì họ
biết rằng họ không phải là những con heo. Họ chỉ uống những khi rảnh rỗi, gặp
dịp… Bởi vì họ cần mens sana in corpore sano (một tâm hồn lành mạnh trong một
cơ thể khỏe mạnh).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét