Ru Ta tự kỷ
Người bán Mình lại giúp họ đếm
tiền
Nhoẻn cười bước xuống hố
Ngu.
Vô Ngã
Âm Dương
Sinh Tử
Nhân Quả
Thực Hư.
Ký ức như gió, thoáng qua rồi biến
mất, cần gì phải u mê.
Ký ức tựa như gió, gió rồi cũng tan. Nhưng cảm giác mà gió
mang lại… sẽ tan sao ?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét