Lượm từ Net.
Một ngày nọ, vị huyện trưởng vừa nhậm chức đến ăn sáng ở một
quán ăn nhỏ, khi vừa mới ngồi xuống bàn thì nghe thấy ông lão bán bánh quẩy vừa
bận rộn chiên bánh vừa càm ràm: “Mọi người tranh thủ ăn uống đi, quản lý thành
phố sắp đến dẹp quán rồi, ít nhất ba ngày không ăn bánh quẩy của chúng tôi được
đâu!”
Huyện trưởng bất ngờ, gần đây lãnh đạo Sở vệ sinh tỉnh muốn
đến thanh tra, chiều hôm qua huyện mới quyết định 3 ngày sau sẽ triển khai sửa
sang đột xuất, làm thế nào mà mới sáng sớm ông lão này đã biết rồi vậy?
Nào ngờ chuyện này còn chưa rõ ràng thì chuyện khác lại khiến
huyện trưởng càng thêm đau đầu. Một hôm, huyện trưởng đến quán bánh quẩy của
ông lão như thường lệ. Không ngờ ông lão lại báo tin: “Mấy ông ở trên sắp đến
thanh tra rồi! Ai có chuyện bất công gì thì đến nhà khách huyện đợi đi!”
Huyện trưởng lại kinh ngạc, lại đau đầu. Tổ công tác của Văn phòng tỉnh sẽ đến thanh tra vào thứ Tư, tin tức này tối hôm qua mới được thông báo trên ủy ban, ông lão này sao lại biết được nhanh như vậy chứ? Điều khiến ông kinh ngạc hơn nữa chính là ông lão này chẳng những biết rõ hành trình của các quan lớn, mà còn biết hết cả hành động bí mật kiểm tra đột xuất các khu vực giải trí.
Huyện trưởng lại kinh ngạc, lại đau đầu. Tổ công tác của Văn phòng tỉnh sẽ đến thanh tra vào thứ Tư, tin tức này tối hôm qua mới được thông báo trên ủy ban, ông lão này sao lại biết được nhanh như vậy chứ? Điều khiến ông kinh ngạc hơn nữa chính là ông lão này chẳng những biết rõ hành trình của các quan lớn, mà còn biết hết cả hành động bí mật kiểm tra đột xuất các khu vực giải trí.
Một ông lão không biết chữ mà lại biết rõ nhiều tin tức nội
bộ của chính phủ như vậy thì không còn nghi ngờ gì nữa, nhất định là một nhân viên
chính phủ nào đó không biết giữ mồm giữ miệng. Vì thế, huyện trưởng lập tức mở
cuộc họp để phê bình các cục trưởng, chủ nhiệm. Ai nấy đều cúi đầu, không dám
nói tiếng nào trước lãnh đạo.
Dù vậy, cục trưởng công an bạo gan hỏi: “Thưa huyện trưởng,
việc ông lão này là do chính mắt ông nhìn thấy hay chỉ nghe nói thôi?”
Huyện trưởng tức giận vỗ bàn: “Đều do chính tai tôi nghe thấy đấy! Tôi hỏi anh, có phải những người ở tỉnh xuống tối nay sẽ thanh tra các nơi vui chơi không?”
Huyện trưởng tức giận vỗ bàn: “Đều do chính tai tôi nghe thấy đấy! Tôi hỏi anh, có phải những người ở tỉnh xuống tối nay sẽ thanh tra các nơi vui chơi không?”
Cục trưởng công an bối rối ra mặt rồi im lặng. Huyện trưởng
tức giận ra lệnh: “Anh đích thân điều tra ông lão đó, ngày mai báo lại với
tôi!”. Cục trưởng công an lập tức thay thường phục rồi đi bí mật điều tra ông
lão bán bánh quẩy. Không ngờ rằng, ông lão lại đang thông báo tin tức với mọi
người:
“Trưởng thị trấn gần đây bị xui rồi. Mọi người cứ đợi mà xem,
chuyện không nhỏ đâu…”.
Cục trưởng công an vừa nghe xong thì rất ngạc nhiên. Và ông
cười ngượng, giả vờ hỏi: “Sao ông biết được? Chẳng lẽ con trai ông là thư ký
ban kiểm tra?”
Ông lão cười haha: “Làm thế nào tôi biết được ấy à? Trưởng
thị trấn trước đây đều bảo tài xế đến mua bánh quẩy của tôi, hai hôm nay thì
lại thay đổi, tự đến đây ăn, nét mặt thì cứ buồn rầu. Lúc cha ông ấy mất cũng
không thấy ông ấy buồn rầu đến thế, ngoài mất chức ra thì còn có thể là gì
được?”
Cục trưởng công an nghe xong thấy kinh ngạc, ông lão này quả
thật là bản lĩnh. Và ông hỏi tiếp: “Làm sao ông biết được việc hôm qua đồn ông
an thanh tra khu giải trí?”
Ông lão bán bánh quẩy lại cười: “Ông không thấy khu vui chơi
mới sáng đã treo bảng tạm nghỉ sửa chữa à? Người ta có mắt, tin tức nhanh chóng
lắm!”
“Vậy làm sao ông biết được Sở vệ sinh xuống kiểm tra?”
“Ngoài những lúc bên trên xuống kiểm tra thì có khi nào ông
nhìn thấy xe tưới nước rửa đường đi ngang qua không?”
Cuối cùng, cục trưởng công an hỏi ông lão vấn đề mà ông khó
hiểu nhất:
“Lần trước tổ công tác ở Văn phòng tỉnh đến chỉ đạo công
việc, làm sao ông biết tin nhanh vậy?”
Ông lão cười: “Thì càng đơn giản. Hàng xóm nhà tôi có một vụ
án, tòa án treo suốt 8 năm không thèm làm. Hôm đó đột nhiên nhân viên tòa án
lại đến hỏi thăm, vừa cười vừa hỏi này hỏi nọ, lại còn không ngừng hứa hẹn vụ
án sẽ được giải quyết ngay. Chẳng phải là rõ rành rành là sợ họ khiếu nại đó
sao!”
Cục trưởng công an phục sát đất, lập tức vội vàng chạy về báo
cáo tình hình cho huyện trưởng. Huyện trưởng nghe xong thì nổi giận, lập tức
triệu tập cuộc họp lần nữa, dạy dỗ suốt bốn giờ đồng hồ:
“Các anh xem, một người bán bánh quẩy lại có thể biết rõ
những việc chúng ta làm từ những hiện tượng rất đơn giản thôi, điều này có
nghĩa là gì?
Có nghĩa là trong chúng ta tồn tại quá nhiều chủ nghĩa hình
thức. Thói xấu này mà không thay đổi thì sao có thể nâng cao hình tượng của nhà
nước đây? Từ hôm nay trở đi, bộ phận nào tiếp tục để lộ cơ mật vì lý do này, để
cho ông lão đó ‘nhìn thấy trước’ thì tôi sẽ không khách sáo nữa đâu!”
Một buổi sáng nọ, huyện trưởng lại đến chỗ ông lão bán bánh
quẩy định kiểm tra hiệu quả của cuộc họp. Không ngờ ông lão lại thông báo tin
mới: “Hôm nay trên kia có quan lớn xuống đấy, không chỉ xuống một người thôi
đâu!”
Huyện trưởng kinh ngạc, quả là không thể xem thường được.
Buổi trưa, thị trưởng sẽ đến kiểm tra công việc cùng với quản lý tỉnh, chuyện
này chính ông cũng chỉ vừa nhận được thông báo vào tối hôm qua, ông lão này sao
lại biết trước được thế này?
Huyện trưởng cố nén giận hỏi ông lão: “Ông nói có quan lớn
đến, vậy rốt cuộc là lớn đến mức nào vậy?”
Ông lão trả lời mà chẳng buồn ngẩng đầu lên: “Thì lớn hơn
huyện trưởng!”
Huyện trưởng lại hỏi: “Ông nói không chỉ có một người đến,
vậy thì có thể cho biết là con số cụ thể không, rốt cuộc có mấy người đến?”.
Ông lão ngẩng đầu nghĩ, rồi trả lời chắc chắn: “4 người”.
Huyện trưởng trợn mắt há miệng, quả thật là cấp trên sẽ có 4
người đến! Tim ông đập thình thịch nhưng lại hỏi: “Thầy… thầy… làm thế nào thầy
biết được những việc này? Hơn nữa lại còn biết chính xác như vậy?”
Ông lão bán bánh quẩy lại cười: “Chẳng phải rất dễ sao? Lúc
sáng khi tôi ra quán thì thấy cảnh vệ ở nhà khách huyện đều đeo gang tay trắng,
ai nấy đều như thể sắp ra trận, chắn chắn là có cấp trên đến rồi. Sau lại thấy
trong bãi đỗ xe, xe của thư ký, huyện trưởng đều đỗ vào trong góc, chắc chắn sẽ
có cấp trên cao hơn họ đến. Nếu nhìn kỹ thì xe của thư ký và huyện trưởng đỗ ở
vị trí số 5 và 6, cho nên cấp trên sẽ có 4 người. Ông có tin không? Người làm
quan không giống dân thường chúng tôi, đi vệ sinh cũng phải xem cấp bậc, trình
tự trước sau!”
Huyện trưởng nghe xong há hốc miệng đang ngậm đầy bánh quẩy,
ngồi bất động tại chỗ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét