Trong
tay có kiếm, duy chỉ có ta độc hành,
Vạn trượng hồng trần không ngoái đầu nhìn lại.
Tuy rằng con đường phía
trước gập ghềnh.
Vượt mọi chồng gai. vỡ xương
xé thịt, tuyệt không hối.
Một thân nam nhi. độ qua hư
không, hết thảy bàng hoàng phiền muộn đều chặt đứt.
Không kể sen hồng diệt độ
trước mắt, cũng phái tiến lên phía trước!
Nam nhân phải vậy, có
rượu cứ việc say. có mỹ nhân cứ việc hưởng, tay cầm kiếm giết người, say kề gối
mỹ nhân...
Một
thuở trai tráng nay còn đâu ?
Lúc
này mới Ngộ thì đã hết.
Để
rồi mới thấy:
Tranh
chấp quyền lợi, thế gian nơi nào có Niết bàn?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét