Kiên Duyên.
Sau nhà vài búp lá dong
Tháng giêng níu xuống lưng còng Mẹ tôi
Mưa phùn xanh lá nhọ nồi
Hoa đào buông cánh tường vôi nhạt màu
Bao giờ lại đến xuân sau
Con về cho mặn cánh trầu Mẹ têm
Bánh chưng sẽ buộc lạt mềm
Để run tay Mẹ bóc đêm giao thừa
Câu kiều bên Mẹ ngày xưa
Con như đứa trẻ mới vừa lên ba
Liêu xiêu mấy bụi tre già
Xin trời đừng để mắt nhòa Mẹ tôi
Xuân qua - xuân nữa để rồi
Dây trầu đã úa bình vôi còn đầy
Xin đừng để chuối chín cây
Tò vò kén tổ treo dày mái tranh
Tháng giêng con nhện giăng mành
Đồ rau đã nguội củ hành đã khô
Mực phai nét chữ ông đồ
Thạch sùng tắc lưỡi Cóc ho đêm dài..
Lên Chùa giải hạn giêng hai
Chiều mưa thoang thoảng ngân vài giọt
chuông..
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét