Lúc đó nước Tề muốn làm suy yếu
nước Lỗ và nước Lương, cố ý thu mua hàng dệt thô của hai nước với giá cao;
Để làm suy yếu nước Lai và nước Cự,
cố ý thu mua củi của hai nước với giá cao;
Để làm suy yếu hai nước Đại và Sở,
cố ý thu mua da hồ ly trắng của nước Đại và nai sống của nước Sở với giá cao.
Như vậy, vua dân các nước Lỗ,
Lương, Lai, Cự, Đại, Sở quả nhiên đều mắc mưu, rối rít bỏ bê nông canh mà đi dệt
vải, đốn củi, săn hồ ly, bắt nai. Mà nước Tề lại nhân cơ hội này toàn lực sản
xuất lương thực, tăng sản lượng dữ trữ lương thực của quốc gia và dân chúng.
Một thời gian sau, nước Tề ngừng
thu mua những sản vật trên, đồng thời thực hiện đóng cửa, không bán lương thực
cho đối phương.
Như vậy, giá lương thực của các
nước tăng vọt, giá lương thực của nước Tề lại vô cùng thấp. Thế là, phần lớn
dân chúng bỏ chạy sang nước Tề, quốc lực các nước suy yếu, cuối cùng không thể
không cúi đầu xưng thần với nước Tề, Tề Hoàn Công cũng vì thế mà trở thành bá
chủ một thời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét