Hắt hiu giọt mưa thưa
Cũng làm rét mướt, cũng vừa tái tê
Buồn chi vây kín, bâng khuâng
Như bao nhiêu sợi tơ buông mịt mùng
Vu vơ một chút
lan man
Lòng như chùng xuống, ưu tư thật nhiều
Đâu còn gì để mà mơ
Qua rồi kỷ niệm
ngây thơ thuở nào ?
Ngõ nhỏ buồn tênh, quạnh quẽ mưa
Mình ta độc bước, ngõ đi rộng
Cành khô gẫy đổ
bên đường vắng
Rũ rụng hoa tàn, lối nhỏ xưa.
Lặng lẽ đi vào
con ngõ khuất
Âm thầm rẽ bước
nẻo nhà thưa
Đìu hiu lạnh lẽo làn mưa khẽ
Ngõ nhỏ buồn tênh, quạnh quẽ mưa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét