Trương
Quả Lão còn có tên là Trương Quả, là một trong số 8 vị tiên của Đạo giáo, nhờ
tu Đạo mà trở thành tiên. Ông là vị tiên có nguyên mẫu là nhân vật có thật
trong lịch sử.
Trương Quả Lão nói rằng đúng một ngàn năm sau: “Quan không lo việc nước, chỉ biết nhận hối lội, cứ
hối lộ là giải quyết được mọi việc, đút lót cả ban ngày ban mặt, chính là trở
thành ma quỷ bóc lột nhân dân. Thiên hạ trở nên vô đạo, phóng túng tình dục,
người người chỉ lo cầu lợi cho mình, không kể gì đến liêm sỉ lễ nghĩa”. Hiện nay, những sự tình này đều đã
xuất hiện, trong các bài báo tin tức hàng ngày đều thấy các chuyện tham ô, hủ
bại, khiêu dâm, chính là cảnh tượng bại hoại của thời mạt thế.
Trương Quả Lão trong dự ngôn thời mạt thế đã phân tích rất
sâu sắc, chân thực. Ông đã nói:
“Từ thực chất mà nói, con người thời mạt thế làm hại lẫn
nhau, có thể đổi mạng người khác vì cuộc sống của mình, khắp nơi trong thiên hạ
bất ổn, chiến tranh liên miên, có thể gọi là đại loạn, không lời nào diễn tả
hết. Nhân thế như vậy, sự hỗn loạn ở thiên hạ trở nên bại hoại chủ yếu là do
nhân tâm không còn, con người trở thành những con quỷ trong bộ da mới, đó mới
thực sự là đại loạn kinh hoàng. Người xưa nói, nhân tâm đảo lộn, đạo trời không
dung. Tám chữ đó của cổ nhân đúng là lời chú thích chính xác cho thời kỳ này.
Nhân thế loạn đến mức này ắt sẽ bị trừng trị, những linh hồn bất hảo sẽ bị đày
xuống quỷ giới”.
Trương
Quả Lão nhìn Nhị Linh Quan cười nói: “Người tài có thể nghe mà hiểu rõ. Nhị Công sở nói
quỷ thế ngập trời, con người sẽ giống như ác quỷ, lời nói này nghe thật kinh
hãi, kỳ thực tương lai chắc chắn sẽ có ngày như thế, bất quá chỉ đến sau 1000
năm nữa mà thôi.”
Về cơ bản, có thiện thì có ác, cũng là có âm thì
có dương. Từ thủa sơ khai còn hỗn độn, con người đều rất tự nhiên chất phác,
không có xảo trá, đều là người lương thiện. Cho đến hậu thế sau này, thì con
người càng ngày càng trở nên xảo trá, mỗi ngày một ghê gớm hơn, nhân tâm đời
này qua đời khác nguội lạnh đi từng từng ngày. Đến lúc này đây là như băng giá
cũng là lúc dương khí thế gian suy kiệt, âm khí đang ở thời kỳ thịnh vượng.
Nhị công sở nói đó chính là lúc quỷ thế ngập trời.
Quỷ là thuộc về chí âm, con người trở nên quỷ
quái, tất cả đều là đê tiện xấu xa và gian hiểm, giảo hoạt như những tên trộm.
Trên thì quan không lo việc nước, chỉ biết nhận hối lộ. Cứ hối lộ là giải quyết
được mọi việc, đút lót cả ban ngày ban mặt, chính là trở thành ma quỷ bóc lột
nhân dân. Thiên hạ trở nên vô đạo, phóng túng tình dục, người người chỉ lo cầu
lợi cho mình, không kể gì đến liêm sỉ lễ nghĩa. Con người tiến gần đến với quỷ
mà không biết, tùy ý mà phá rối, tuyệt nhiên không ai ngăn cản được. Đó gọi là
tâm địa của quỷ, lòng dạ của quỷ, mưu mô của quỷ, suy nghĩ của quỷ, tương lai
từng việc từng việc sẽ bộc lộ ra. Cuối cùng là người và quỷ không còn khác
biệt, vũ trụ to lớn hoàn toàn trở thành quỷ giới, nhưng đây đều là việc tương
lai.
Kẻ bần đạo ước chừng trong khoảng 1500 năm nữa,
nhìn chung cảnh tưởng như thế sẽ tới. Hôm nay mà nói về nó thì hãy còn quá sớm
mà thôi”.
Thiên Sư nghe xong, cười nói: “Bạn
cũ đường xa đến thăm hỏi kỳ thực ra là muốn được nghe chia sẻ”. Nghe xong Trương Quả Lão lại nở nụ
cười và nói: “Lời này mọi người hôm nay nghe xong chắc đều cho
rằng ta nói hơi quá. Nhưng ta quả quyết đó không phải là những tuyên bố vui
đùa, thật sự là tương lai nhất định có ngày đó. Hết thảy trời đất đều thuận
theo Đạo, không ngoài hai chữ âm dương. Dương thịnh thì âm suy, âm thịnh thì
dương cũng ngừng. Các triều đại ngày xưa cũng vậy, lúc ổn định lúc loạn lạc,
lúc thịnh lúc suy, chính là đạo lý này.
Nhân thế loạn đến mức như vậy cũng là lúc những
người tốt bị hãm hại, bị chà đạp đại diện cho dương khí của thời loạn thế, còn
quỷ giới chính là âm khí của thời này. Trong đó phần dương khí ban đầu đã
chuyển thành âm khí, trung gian chẳng thể tính là đã kinh qua mấy nghìn mấy vạn
năm. Đến thời kỳ đỉnh điểm của đại loạn này thì chỉ còn âm khí. Dương khí suy
kiệt, âm dương đảo lộn như thế so với từ cổ chí kim là hoàn toàn khác hẳn. Thái
cực dương vốn lương thiện dù biểu hiện ra bên ngoài thì vẫn còn hào nhoáng đẹp
đẽ, nhưng bên trong đã mục rỗng, cảnh tượng khó diễn tả hết bằng lời. Thái cực
âm trở nên hỗn độn, vừa rối loạn vừa điên đảo, mơ hồ, không định rõ là gì, chỉ
có chướng khí mịt mù. Nhân tâm thế gian lúc này đây có thể coi là cực loạn.
Cái loạn bắt nguồn trong nhân tâm mà không phải
ở sự việc bề ngoài nữa. Đó gọi là loạn từ căn bản nhất, không phải là sự loạn
nhỏ nhoi nhất thời, không có gì loạn bằng. Thời kỳ con người lương thiện như
lúc thượng cổ đã qua, lúc này đây chính là thời kỳ đại loạn.
Từ lúc này về sau, thiên địa chắc chắn hợp lại
làm một. Phải chờ đến một giai đoạn khai sáng mới, khôi phục lại bản tính thiện
trong con người, để lại bắt đầu một kỷ nguyên mới. Đạo trời chính là như thế,
không thuận có được chăng? Dù có trí tuệ to lớn như Ngọc Hoàng Thượng Đế,
Nguyên Thủy Thiên Tôn, Vương Mẫu Nương Nương, Tây Phương Phật Hòa Đông Phương
Sóc, cũng không thể nào cứu vãn được sự biến hóa nhân tâm lúc này.”
Thiên Sư và Linh Quan nghe xong lấy làm kinh ngạc không thôi.