Còn sống ở Nhân gian thì Tiền không thể thiếu.
Tiền không phải vạn năng nhưng không có Tiền không thể
làm chi.
Vì thế đừng làm ra vẻ trong sạch mà từ chối kiếm Tiền
hoặc kiếm rất nhiều Tiền để tồn tại.
Còn sống ở Nhân gian thì Tiền không thể thiếu.
Tiền không phải vạn năng nhưng không có Tiền không thể
làm chi.
Vì thế đừng làm ra vẻ trong sạch mà từ chối kiếm Tiền
hoặc kiếm rất nhiều Tiền để tồn tại.
Tôi lại đi…
jữa cái nong hình záng
lưng tôi,
một bảng đen trước mặt,
một vòng phấn dưới chân,
zính zính…
những con 8 lộn zọc nhẵn thin nam châm gói
trong hạt thóc jống của không biết.
Tác giả của "Thọ mai gia lễ" là cư sỹ Hồ Sỹ Tân (1690-1760) hiệu Thọ Mai người làng Hoàn Hậu, huyện Quỳnh Lưu, đậu Tiến sĩ năm 1721 (năm thứ 2 triều Bảo Thái), làm quan đến Hàn lâm Thị chế.
Trong
"Thọ mai gia lễ" có trích dẫn một phần của Hồ Thượng thư gia lễ. Hồ
Thượng thư tức Hồ Sỹ Dương (1621-1681) cũng người làng Hoàn Hậu, đậu tiến sĩ
năm 1652 tức năm thứ 4 triều Khánh Đức, Thượng thư bộ Hình, tước Duệ Quận công
"Thọ mai gia lễ" là gia lễ
nước ta, có dựa theo Chu Công gia lễ tức gia lễ thời xưa của Trung Quốc
nhưng không rập khuôn theo Tầu. Mặc dầu gia lễ từ triều Lê đến nay có nhiều chỗ
đã lỗi thời nhưng khi đã trở thành luật tục, ăn sâu, bén rễ trong nhân dân, nên
đến nay trong Nam ngoài Bắc vẫn còn phổ biến áp dụng, nhất là tang lễ.
Xin trân trọng giới thiệu đến mọi người:
https://hoavouu.com/images/file/II0T92Ax0QgQANlX/tho-mai-gia-le-chu-ngoc-chi.pdf
Trích từ https://womentales.com/
Giờ đây, ra đường bạn dễ dàng bắt gặp một người phụ nữ ăn vận không phù hợp với tuổi tác. Bạn có thể gặp những người này trên đường đi ăn trưa hoặc ngay giữa những trung tâm thương mại sang trọng.
Một số phụ nữ tìm được niềm vui trong thời trang nhưng nhiều
người khác thì lại thấy đó là không cần thiết.
Một số phụ nữ rất giỏi trong việc phối đồ, một số khác lại
không. Chắc chắn rằng có những phụ nữ tuy đã lớn tuổi nhưng vẫn có thân hình
đẹp và muốn bắt kịp những xu hướng dành cho các cô gái trẻ.
Câu hỏi đặt ra là họ có nên làm như thế không?
Dưới đây là một số lời khuyên về những mẫu quần áo mà phụ nữ
trung niên không nên mặc.
Chắc
chắn rằng chúng rất thu hút và bạn thường thấy người nổi tiếng mặc những món đồ
này nhưng nếu bạn ở độ tuổi bốn mươi, có lẽ bạn chỉ nên chọn một chiếc áo phông
trơn bằng vải cotton loại tốt mà bạn có thể mặc kể cả khi cần lịch sự cũng như
khi cần ăn vận thoải mái.
Những
chiếc áo phông in thông điệp vốn được lăng – xê bởi giới nghệ sĩ trẻ nổi loạn
nhưng ban đầu đây là cách để họ thể hiện bản thân, mà thực ra, chủ yếu là để
bày tỏ sự thất vọng của họ.
Bạn
muốn có một vẻ ngoài lịch sự?
Hãy
nhớ rằng áo phông in chữ không phù hợp với mong muốn của bạn.
Khi
bạn đến một độ tuổi nhất định, một vài mẫu quần áo phong cách denim sẽ không
còn dành cho bạn.
Nếu
quần jean của bạn có các miếng vá, vài chỗ rách hay hình thêu hoặc cạp trễ thì
đó là quá nhiều đối với một phụ nữ lớn tuổi.
Bạn
sẽ chỉ trông lạc lõng khi bước xuống phố với những chiếc quần như vậy hoặc thậm
chí có vẻ như bạn đang cố gắng níu kéo tuổi thanh xuân của mình một cách vô
ích. Thay vào đó, hãy chọn những màu sắc an toàn hơn và những đường cắt đơn giản
hơn.
Bạn
nên tránh bất cứ thứ gì quá chật hoặc quá rộng.
Điều
chỉnh phần hông váy bút chì để vừa với bạn hoặc cố định phần gấu váy sẽ giúp bạn
trông thanh lịch hơn vì khi đó trông bạn sẽ chỉn chu hơn.
Quần
áo bó sát chỉ khiến bạn cảm thấy khó chịu và trông không thoải mái. Người khác
sẽ nhìn bạn chằm chằm khi bộ quần áo bạn mặc khiến bạn thậm chí không thể đi đứng
bình thường.
Hãy
lưu ý về size quần áo và chỉ mua những thứ vừa vặn với mình.
Tất
cả mọi người, hoặc hầu hết mọi người, đều hối tiếc khi mua những đôi giày không
sử dụng được thường xuyên.
Nói
cách khác, bạn không nên mua những đôi giày chỉ đi được vào một vài dịp hiếm
hoi. Ví dụ như giày cao gót đế đúp, giày nhựa trong suốt hoặc là một đôi cao
gót 15cm mà bạn biết rằng mình không thể đi quá xa.
Nếu
bạn đã lớn tuổi, hãy tránh xa những đôi giày hóa trang hoặc theo mốt này hoặc
chí ít cũng giảm bớt sự điệu đà của nó đôi chút.
Tốt
hơn hết là nên đi những đôi giày thoải mái nhưng vẫn trông sang trọng, chọn những
đôi có gót vuông có thể giúp bạn cảm thấy chắc chắn hơn.
Hãy
nhớ rằng khi chúng ta già đi, lớp đệm mỡ có tác dụng nâng đỡ bàn chân sẽ mất dần
đi.
Tôi
chắc rằng bạn đã từng thấy một số phụ nữ lớn tuổi mặc những chiếc váy ngắn cũn
cỡn như ca sĩ Madonna phải không?
Vấn
đề là nó còn phụ thuộc vào hoàn cảnh bạn mặc nữa. Cô ấy có thể mặc chúng trên
sân khấu nhưng thành thật mà nói, một người phụ nữ lớn tuổi sẽ trông rất kỳ cục
khi mặc một chiếc váy ngắn đi đi lại lại.
Làm
thế nào để vừa có một chút quyến rũ mà vẫn sang trọng?
Một
chiếc váy bút chì chẳng hạn. Nó sẽ cho phép bạn thể hiện vừa đủ. Bạn chỉ cần
tránh bất cứ món đồ nào cao hơn đầu gối từ 10cm trở lên.
Chúng
ta đang sống trong thời đại mà những người nổi tiếng luôn mặc những thứ phù hợp
với các cô gái trẻ, kể cả khi họ đã lớn tuổi.
Đừng
để bị lừa mà mặc thử những trang phục đó.
Ví
dụ, nếu bạn ở độ tuổi bốn mươi, hãy tránh mặc những chiếc áo hai dây màu trắng,
bó sát. Thay vào đó, hãy chọn một chiếc áo thun cổ tròn từ một thương hiệu uy
tín. Nó vẫn sẽ giúp bạn khoe được vóc dáng một cách phù hợp.
Nếu
bạn là một người phụ nữ đứng tuổi, bạn không cần phải khoe cơ thể quá nhiều vì
đôi khi, hở một chút thôi là đủ. Hãy để việc mặc hở hang quá mức đó cho các cô
gái trẻ.
Bạn
luôn có thể chọn một chiếc áo cánh đẹp, chỉ cần thả một vài khuy áo và thế là
xong. Bạn sẽ trông quyến rũ nhưng sang trọng theo cách đó.
Những
chiếc dây buộc tóc bằng vải có họa tiết hoa, những chiếc kẹp hình con bướm nhỏ
hoặc quả chuối dễ thương và những phụ kiện tóc kỳ dị khác không phù hợp với một
phụ nữ đã trưởng thành. Chúng sẽ khiến bạn trông rất lố bịch.
Tại
sao một người phụ nữ trưởng thành lại cài lên tóc những thứ mà đứa con gái năm
tuổi của họ cũng dùng?
Chắc
chắn là bạn không muốn bị chú ý theo cách đó. Hãy chọn phụ kiện cho tóc thật
tinh tế.
Không
có gì lạ khi dạo quanh và thấy những cô gái trẻ hoặc những người nổi tiếng trên
TV với những chiếc túi lớn nổi bật được trang trí sặc sỡ.
Bạn
nên tránh xa chúng. Chắc hẳn bạn không muốn xuất hiện với một chiếc túi có gắn
chuông và còi. Đôi khi, đơn giản là tốt nhất. Ngoài ra, bạn cũng không nên đeo
một chiếc túi ngoại cỡ.
Hãy
chọn một chiếc túi có thể chứa những vật dụng cơ bản chứ không phải chứa cả thế
giới.
Nhiều
phụ nữ không biết chính xác kích cỡ đồ lót phù hợp với họ, đặc biệt là đối với
áo ngực.
Khi
tuổi tác tăng lên, ngực bắt đầu chảy xệ và việc sử dụng áo lót chất lượng tốt
trở nên vô cùng quan trọng.
Đừng
thỏa hiệp về điều này.
Hãy
nhớ rằng, tiền nào của nấy. Đôi khi, các cô gái có thể bỏ qua việc mua những
chiếc áo lót cơ bản nhưng phụ nữ lớn tuổi thì không nên làm như vậy.
Tránh
xa dây áo ngực có màu hoặc quá lộ liễu và nếu được thì nên mặc quần lót không
đường viền.
Mặc
dù các phụ kiện mang phong cách Gothic như thắt lưng đính đá, hoa tai nhựa và
các loại phụ kiện to bản khác có vẻ “ngầu”, nhưng chúng lại chỉ dành cho độ tuổi
nhất định.
Bạn
sẽ không muốn mình trông như một người vừa càn quét một bữa tiệc qua đêm.
Đừng
kết hợp quá nhiều xu hướng khi sử dụng phụ kiện.
Nếu
bạn tham gia một hoạt động nào đó sôi nổi, chỉ cần một thứ mà thôi. Có thể là một
chiếc khăn choàng hoặc vòng đeo tay nhưng đủ sức làm lu mờ những thứ khác.
Những
thứ này hoàn toàn không phù hợp cho phụ nữ lớn tuổi. Chúng có thể trông rất hợp
thời khi bạn mười tám tuổi nhưng thành thật mà nói, chúng không hỗ trợ nhiều cho
phần thân trên.
Chúng
gần như chẳng có tác dụng gì với bộ ngực.
Lời
khuyên cho bạn là hãy chọn một bộ bodysuit đẹp có tác dụng định hình. Bạn cứ thử
xem, sẽ rất thoải mái và giúp bạn tự tin hơn.
Bạn
có thể có đôi chân đẹp nhất thế giới nhưng đừng bước ra ngoài khi mặc quần
short quá ngắn. Chỉ vì bạn có dáng đẹp không có nghĩa là bạn nên tiếp tục mặc
kiểu quần như vậy.
Thực
sự sẽ rất là phản cảm khi để lộ vòng ba của mình.
Hãy
chọn thứ gì đó lịch sự hơn để mặc.
Chúng
có thể giúp “ăn gian” chiều cao nhưng chúng không giúp bạn trở nên sành điệu,
thậm chí chúng còn không thoải mái. Chúng thường trông rất thô và cục mịch.
Nếu
bạn muốn tăng thêm vài cen-ti-mét chiều cao, hãy tìm một đôi giày đế xuồng thoải
mái hoặc đi một đôi sandal. Chúng đẹp và phù hợp hơn nhiều.
Mặc
dù chúng có thể trông rất thời trang hoặc bắt mắt ở một độ tuổi nhất định,
nhưng bạn đừng nên mặc chúng khi đã qua giai đoạn đấy.
Sự
lựa chọn đúng đắn cho bạn là những loại quần tất trơn hoặc ít trang trí, ít họa
tiết nếu bạn thực sự thích mặc thêm thứ gì đó bên trong.
Quần
tất sẽ giúp đôi chân bạn trông sang trọng và dài hơn; ngoài ra, chúng sẽ giúp
giữ ấm trong những ngày lạnh.
Mặc
dù chúng tôi đánh giá những bộ đồ như vậy có thể giúp bạn tiết kiệm thời gian
giặt giũ, nhưng sự thật là, đến một độ tuổi nhất định, những bộ đồ này trở nên
quá sến đối với phụ nữ trưởng thành.
Đừng
lười biếng. Chỉ cần mua một món đồ bình thường mà bạn có thể kết hợp với hầu hết
mọi thứ trong tủ quần áo của mình.
Một
món đồ linh hoạt là thứ bạn cần chứ không phải những món đồ mà bạn có thể dễ
dàng lộn từ trong ra ngoài.
Chúng
tôi biết váy tutu rất xinh xắn, dễ thương.
Những
thứ này có thể khiến người mặc trông như một nàng công chúa, đó cũng là lý do
giải thích tại sao chúng rất phù hợp cho các bé gái.
Tuy
nhiên, phụ nữ có tuổi nên tránh xa chúng, nếu không muốn bị người khác tưởng rằng
họ đang ở một bữa tiệc hóa trang.
Thay
vào đó, bạn nên mặc một chiếc váy chữ A vừa vặn, như thế trông bạn sẽ vẫn đẹp,
phù hợp với lứa tuổi và sang trọng.
Mặc
dù thế hệ trẻ có nhiều cách làm cho những đôi giày thể thao rách trở nên hay
ho, nhưng là một phụ nữ lớn tuổi, bạn nên tránh chúng. Chúng sẽ chỉ làm cho bạn
trông “dị hợm”.
Nếu
bạn có một đôi giày thể thao đã gắn bó với bạn đến mòn cả đế, có lẽ đã đến lúc
bạn tự thưởng cho mình một đôi giày mới với kiểu dáng đẹp.
Mẹo
nhỏ, một đôi giày màu trắng sẽ giúp bạn phối đồ rất linh hoạt .
Bạn
có thể giữ chúng để lưu giữ những kỉ niệm về thời sinh viên sôi nổi nhưng đừng
giữ chúng với ý định để mặc, đặc biệt nếu thời đi học đã qua lâu rồi.
Hãy
tìm những chiếc áo hiện đại hơn và phù hợp với lứa tuổi.
Mục
tiêu không phải là để trông trẻ, cũng không phải là để trông trẻ mãi không già.
Khi thanh xuân đã qua, hãy học cách chấp nhận nó.
Nhược
điểm của băng đô là một số người cho rằng chúng chỉ là phụ kiện còn một số khác
lại cho rằng đó là một phần của trang phục.
Khi
bạn lớn tuổi, bạn không muốn mang trên người những thứ có thể bị hiểu nhầm là một
phần của trang phục. Vì thế hãy loại bỏ chúng và tìm vài món phụ kiện cho mái
tóc sang trọng hơn, chẳng hạn như một chiếc khăn lụa thật đẹp mà bạn có thể thắt
theo nhiều cách khác nhau.
Mình thích lịch sử và văn hiến Việt Nam nên đã đọc nhiều sách và tài liệu về chủ đề này, trong đó có cuốn “Việt Nam sử lược” của ông Trần Trọng Kim. Tìm hiểu về ông qua báo Nhân dân, Viện bảo tàng Lịch sử Việt Nam và Wikipedia… nên mạo muội gửi tới các bạn 1 giai đoạn ngắn của lịch sử Việt Nam trước Cách mạng Tháng Tám.
Trần Trọng Kim và một số trí thức có tiếng tăm được giao thành lập nội các ở Huế vào ngày 17 tháng 4 năm 1945. Đây là một dạng chính phủ nghị viện đầu tiên tại Việt Nam và Trần Trọng Kim trở thành Thủ tướng đầu tiên của Việt Nam.
Một chính phủ được thành lập trong bối cảnh lịch sử như chính phủ Trần Trọng Kim, thông thường dễ bị coi là thân Nhật, là tay sai Nhật. Và thực tế đã bị coi như vậy. Giáo sư Đinh Xuân Lâm có viết: "Nội các Trần Trọng Kim, với thành phần là những trí thức có tên tuổi, trong đó phải kể tới một số nhân vật tiêu biểu của nước ta trước năm 1945, có uy tín đối với nhân dân, như: Trần Trọng Kim, Hoàng Xuân Hãn, Trịnh Đình Thảo, Phan Anh… Họ đều là giáo sư, luật gia, nhà báo, chưa hề dính líu với bộ máy quan trường, trước đó lại có nhiều hoạt động thể hiện có tư tưởng yêu nước, có tinh thần dân tộc, nên được nhiều người ngưỡng mộ…".
Chỉ trong bốn tháng làm việc với chủ quyền và độc lập rất hạn chế, Chính phủ Trần Trọng Kim đã tạo biểu tượng, đặt nền tảng về pháp lý và giáo dục cho Việt Nam nhiều năm sau.
Theo
tác giả Lê Mạnh Hùng, với an ninh, quốc phòng và kinh tế tài chính đều nằm
trong tay quân đội Nhật, tất cả những gì mà Chính phủ Trần Trọng Kim có thể đạt
được trong việc giành lại chủ quyền cho Việt Nam thực tế là chỉ có tính cách biểu
tượng. Tuy nhiên, trong tình huống Đông Dương vào năm cuối của Thế chiến thứ hai, biểu
tượng đóng một vai trò rất quan trọng. Chương trình chính phủ theo lời nói của
ông Hoàng Xuân Hãn là làm
thay đổi tâm lý người Việt đến mức mà đất nước sẽ không thể trở lại tình trạng
thuộc địa nữa một khi Thế chiến thứ hai chấm dứt.
Trong
thời gian ngắn ngủi, chính phủ này cũng đã làm được một việc quan trọng là thống
nhất về mặt danh nghĩa đất Nam kỳ vào đất nước Việt Nam; và thay chương trình học
bằng tiếng Pháp bậc tiểu học và trung học sang chương trình học bằng tiếng Việt,
do học giả Hoàng Xuân Hãn biên soạn. Hành chính được cải tổ với việc dùng chữ
Việt trong tất cả các giao dịch của chính phủ ngoại trừ lĩnh vực y tế và các
văn thư liên lạc với Pháp hoặc các công ty của người Trung Hoa.
Nội các
Đế quốc Việt Nam của học giả Trần Trọng Kim (1883-1953) tồn tại từ ngày 17/04
đến 25/08 năm 1945 gồm toàn các trí thức: một giáo sư, hai kỹ sư, bốn bác sĩ,
bốn luật sư.
Đó là
các ông Trần Trọng Kim, Hoàng Xuân Hãn, Hồ Tá Khanh, Trịnh Đình Thảo, Vũ Trọng
Khánh, Vũ Ngọc Anh, Trần Văn Chương, Trần Đình Nam, Vũ Văn Hiền, Phan Anh và
Nguyễn Hữu Thi.
Thứ tự |
Chức
vụ |
Tên |
Nghề
nghiệp |
Chức
vụ sau cùng |
1 |
Nội các Tổng trưởng |
Trần Trọng Kim |
Giáo sư sử học |
|
2 |
Phó Nội các Tổng trưởng |
Trần Văn Chương |
Luật sư |
Đại sứ Việt Nam Cộng hòa tại Mỹ. |
3 |
Bộ trưởng Nội vụ |
Trần Đình Nam |
Bác sĩ |
Niên trưởng Giám sát Viện Đệ Nhị Cộng hòa Việt Nam |
4 |
Bộ trưởng Tư pháp |
Trịnh Đình Thảo |
Luật sư |
Phó Chủ tịch Hội đồng Cố vấn Chính phủ Cách mạng lâm
thời Cộng hoà Miền Nam Việt Nam, uỷ viên Đoàn Chủ tịch Uỷ ban Trung ương Mặt trận Tổ quốc Việt Nam |
5 |
Bộ trưởng Giáo dục và Mỹ nghệ |
Hoàng Xuân Hãn |
Thạc sĩ Toán |
|
6 |
Bộ trưởng Tài chính |
Vũ Văn Hiền |
Luật sư |
|
7 |
Bộ trưởng Thanh niên |
Phan Anh |
Luật sư |
Bộ trưởng Bộ Ngoại thương, Phó chủ tịch Quốc
hội Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. |
8 |
Bộ trưởng Công chính |
Lưu Văn Lang |
Kỹ sư |
|
9 |
Bộ trưởng Y tế và Cứu tế |
Vũ Ngọc Anh |
Bác sĩ |
tử thương vì máy bay Đồng Minh oanh tạc 23 tháng 7/945 |
10 |
Bộ trưởng Kinh tế |
Hồ Tá Khanh |
Bác sĩ |
|
11 |
Bộ trưởng Tiếp tế |
Nguyễn Hữu Thí |
Cựu y sĩ |
|
* |
Khâm sai Bắc Bộ |
Phan Kế Toại |
Tổng đốc |
Phó Thủ tướng, Bộ trưởng Nội vụ Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. |
* |
Khâm sai Nam bộ |
Nguyễn Văn Sâm |
|
|
* |
Đốc lý Hà Nội |
Trần Văn Lai |
Bác sĩ |
Phó Chủ tịch Ủy ban hành chính TP Hà Nội |
* |
Tổng đốc Nghệ An |
Đặng Văn Hướng |
phó bảng |
Quốc vụ khanh đặc trách công tác ở 3 tỉnh Thanh-
Nghệ - Tĩnh của Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. |
* |
Đốc lý Hải Phòng |
Vũ Trọng Khánh |
Luật sư |
Bộ trưởng Bộ Tư pháp đầu tiên của Chính phủ Liên
hiệp Lâm thời Việt Nam Dân chủ Cộng hòa. |
* |
Đô trưởng Sài Gòn |
Kha Vạng Cân |
Kỹ sư |
Bộ trưởng Bộ Công nghiệp nhẹ Việt Nam Dân chủ Cộng
hòa. |
1. Lập lại quốc hiệu Việt Nam
Đây là
tên nước 'ước mơ' của Hoàng đế Gia Long nhưng không được Thanh triều công
nhận.
Tên nước
Đại Nam do Vua Minh Mạng đặt đã bị Pháp xóa để lập ra Bắc Kỳ, Trung Kỳ và Nam
Kỳ trong Liên bang Đông Dương.
Được
Nhật Bản trao trả 'độc lập', vua Bảo Đại và chính phủ đã nhanh chóng tuyên
bố quốc hiệu là Việt Nam.
Đây cũng
là cái tên mà Nguyễn Thái Học, Phan Bội Châu đặt cho các đảng phục quốc, cách
mạng.
Quốc
hiệu Việt Nam do chính phủ Trần Trọng Kim tuyên bố với thế giới sau đã thành
tên nước cho cả hai chế độ ở Nam và Bắc đến 1975 và ngày nay.
Đế quốc
Việt Nam năm Bảo Đại 20 chọn cờ vàng ba sọc đỏ với một sọc đứt quãng theo quẻ
Ly của Kinh Dịch làm quốc kỳ.
Nhà Nho
học Trần Trọng Kim dẫn sử để nói đó là màu cờ vàng của Triệu Thị Trinh khi
khởi nghĩa chống quân Ngô.
2. Dùng tiếng Việt làm quốc ngữ và Việt hóa giáo dục
Dù có
một số nỗ lực dùng tiếng Nhật thời Nhật Bản chiếm Đông Dương, tiếng Pháp vẫn
là ngôn ngữ hành chính bên cạnh tiếng Việt và một số văn bản Hán ngữ đến năm
1945.
Giáo sư
Hoàng Xuân Hãn, Bộ trưởng Giáo dục, đóng vai trò chính trong việc ra quyết
định dùng tiếng Việt hệ quốc ngữ thay tiếng Pháp.
Ông soạn
các sách giáo khoa, gồm cả sách toán, kỹ thuật lần đầu bằng tiếng Việt và đưa
bộ Quốc văn Giáo khoa thư vào áp dụng ngay trong niên học 1945-46 tại Bắc Kỳ
và Trung Kỳ.
Đây là
cơ sở cho chương trình trung học trên toàn Việt Nam ở cả hai miền dưới hai chế
độ đối nghịch.
Các sách
giáo khoa chịu ảnh hưởng của giai đoạn Hoàng Xuân Hãn vừa giảng dạy, vừa nghiên
cứu từ 1936 đến 1947.
Đó là
thời gian ông xuất bản tiểu sử Lý Thường Kiệt và La Sơn phu tử, soạn từ vựng
danh từ khoa học Toán Lý Hóa cho người Việt Nam.
3.Đòi lại miền Nam để thống nhất lãnh thổ
Theo sử
gia Lê Mạnh Hùng, ngày 16/06, Vua Bảo Đại ra tuyên bố thống nhất tương lai của
ba kỳ về một.
Chính
phủ Trần Trọng Kim cũng ngay lập tức đàm phán với Nhật để đòi lại ba thành
phố trực trị của người Pháp trước đó là Hà Nội, Hải Phòng và Đà Nẵng.
Cuộc
gặp của Trần Trọng Kim với gặp Trung tướng Yuitsu Tsuchihashi, Tư lệnh Quân
đoàn 38 của Nhật tại Đông Dương trong tháng 7 đã đem lại kết quả quan trọng.
Tân
chính phủ Việt Nam được bổ nhiệm lãnh đạo ba đô thị lớn: Trần Văn Lai làm Thị
trưởng Hà Nội, Vũ Trọng Khanh làm Thị trưởng Hải Phòng và Nguyễn Khoa Phong làm
Thị trưởng Tourane (Đà Nẵng).
Ở Hà
Nội, bác sĩ Trần Văn Lai đã cho đổi tên phố từ tên Pháp sang tên những vị anh
hùng dân tộc Việt Nam.
Sang
tháng 8/1945, Nhật Bản đồng ý trao trả Nam Kỳ cho chính phủ Trần Trọng Kim và
ông Nguyễn Văn Sâm được bổ nhiệm làm Khâm Sai Nam Kỳ.
Không có
quân đội riêng, chính phủ Trần Trọng Kim chỉ dựa vào tình thế và quyết tâm của
các trí thức để đàm phán với Nhật Bản.
Nhưng về
mặt chính trị, tâm lý dân tộc và hành chính, nhận lại Nam Kỳ là thành tựu có
tính biểu tượng quan trọng.
Hành
động này không chỉ xóa nỗi nhục bại trận - cuộc chiến mất nước của Đại Nam
bắt đầu từ Nam Kỳ - mà còn duy trì giấc mơ thống nhất ba miền các bậc tiền bối
nuôi dưỡng.
4.Soạn hiến pháp nhấn mạnh tự do và độc lập
Dù không
có thực quyền và không được các đại cường công nhận - bởi là chính quyền có
quan hệ mật thiết với Đế quốc Nhật - Trần Trọng Kim, đã lập ra Hội đồng dự
thảo Hiến pháp.
Sau khi
trao quyền lại cho chính phủ Cách mạng Việt Minh, cựu hoàng Bảo Đại khi đó ngoài 30
tuổi, giữ chức Cố vấn tối cao một thời gian với cái tên công dân Vĩnh Thụy
Hội
đồng gồm các trí thức, văn nghệ sỹ nổi tiếng: Phan Anh, Nguyễn Tường Long, Vũ
Đình Hòe, Huỳnh Thúc Kháng, Đặng Thai Mai, Tôn Quang Phiệt, Hồ Tá Khanh, Nguyễn
Văn Sâm, Nguyễn Văn Thinh, Hồ Hữu Tường.
Hiến
pháp công nhận tự do lập nghiệp đoàn, các hội nghề nghiệp.
Tổng hội
Công chức ra đời để làm lực lượng chính trị ủng hộ cho tân chính phủ.
Các hội
đoàn thanh niên sau là cơ sở cho các phong trào vũ trang chống Pháp của cả phe
cộng sản và cộng hòa.
Trong
Tuyên chiếu 03/05/1945, cựu hoàng Bảo Đại đã viết:
"Muốn
cải-tạo quốc-gia, chính-phủ cần hành động cho quy-củ nghĩa là phải có hiến
pháp.
Hiến
pháp tương lai của Việt-Nam sẽ căn cứ vào sự hợp nhất quốc-gia, sự quân dân
cộng tác, và những quyền tự do chính-trị tôn-giáo cùng nghiệp-đoàn của
nhân-dân."
Đặc
biệt, theo lời cựu hoàng, "Chính phủ ngày nay không phải phụng sự một cá
nhân hay một đảng phái nào cả."
Tuy
nhiên, hoạt động lập pháp này đã không hoàn tất được vì các công việc cấp
bách hơn như cứu đói cho miền Bắc.
Theo sử
gia Trần Gia Phụng, chính phủ Trần Trọng Kim tuy được Nhật hậu thuẫn, nhưng từ
khi thành lập cho đến khi giải tán, đã hoạt động độc lập và không lệ thuộc
người Nhật.
5. Rút lui và trao quyền cho thế hệ cách mạng
Các hạn
chế của chính phủ Trần Trọng Kim đã được nói đến nhiều, gồm cả việc không có
Quốc hội, không có quân đội và không được nước nào công nhận ngoài Đế quốc
Nhật Bản.
Nội các
này đã tan rã trong làn sóng cách mạng nổi lên và mục tiêu giành giật vùng ảnh
hưởng của các đại cường.
Ý thức
được những vấn đề đó, các trí thức trong chính phủ này đã chọn con đường trao
lại quyền lực không đổ máu cho một chính quyền do Việt Minh lãnh đạo.
Được
biết cựu hoàng Bảo Đại đã không cho binh lính mai phục bắn vào nhóm thanh niên theo
Việt Minh trèo lên kỳ đài ở Huế hạ cờ vàng và kéo cờ đỏ sao vàng lên cột ngày
21/08.
Nội các
Trần Trọng Kim của Đế quốc Việt Nam rút lui để cũng khép lại thời kỳ quân chủ
để chuyển sang Cách mạng và cộng hòa
Là chính
phủ chuyên viên đầu tiên của Việt Nam thời hiện đại, nội các Trần Trọng Kim
đã rút lui trong hòa bình để trao quyền lại cho thế hệ các chính khách và nhà
làm cách mạng chuyên nghiệp.
Về thể
chế, Đế quốc Việt Nam rút lui đã khép lại thời kỳ quân chủ để chuyển sang
cộng hòa với các tiến bộ và hệ lụy như đã biết về sau.