19/09/2020

Con gái Hà Nội và Phố

 


Đây là tôi sưu tầm trên web từ nguồn nào chả nhớ.

Con gái phố nào “ục ịch” nhất: Con gái phố Hàng Thùng.

Con gái phố nào “tròn trịa” nhất: Con gái phố Hàng Chĩnh.

Con gái phố nào “nhẹ nhàng” nhất: Con gái phố Hàng Bông.

Con gái phố nào “nặng nề” nhất: Con gái phố Hàng Đồng.

Con gái phố nào “mềm mỏng” nhất: Con gái phố Hàng Bún.

Con gái phố nào “trắng trẻo” nhất: Con gái phố Hàng Bột.

Con gái phố nào “đen đủi” nhất: Con gái phố Hàng Than.

Con gái phố nào “bướng bỉnh” nhất: Con gái phố Hàng Ngang.

Con gái phố nào “mặn mà” nhất: Con gái phố Hàng Muối.

Con gái phố nào “thơm tho” nhất : Con gái phố Thuốc Bắc.

Con gái phố nào “nặng mùi” nhất : Con gái phố Hàng Mắm.

Con gái phố nào “ngọt ngào” nhất: Con gái phố Hàng Đường.

Con gái phố nào “hăng” nhất: Con gái phố Hàng Hành.

Con gái phố nào “đáng sợ” nhất: Con gái phố Hàng Rươi.

Con gái phố nào “hoang phí” nhất: Con gái phố Hàng Bạc.

Con gái phố nào “căn cơ” nhất: Con gái phố Hàng Hòm.

Con gái phố nào “to mồm” nhất: Con gái phố Hàng Trống.

Con gái phố nào “giả dối” nhất: Con gái phố Hàng Mã.

Con gái phố nào “bạc bẽo” nhất: Con gái phố Hàng Vôi.

Con gái phố nào “khó gần” nhất: Con gái phố Hàng Gai.

Con gái phố nào “nhõng nhẽo” nhất: Con gái phố Hàng Cháo.

Con gái phố nào “cùn” nhất: Con gái phố Hàng Chuối.

Con gái phố nào “lười nhác” nhất: Con gái phố Lãn Ông.

Con gái phố nào “mắn đẻ” nhất: Con gái phố Lò Đúc.

Con gái phố nào “ăn diện” nhất: Con gái phố Hàng Vải.

Con gái phố nào “lẳng lơ” nhất: Con gái phố Hàng Đào.

Vui thôi mà chứ con gái Hà Nội trong tôi luôn là:

"Em nhớ giữ tính tình con gái Bắc

Nhớ điêu ngoa nhưng giả bộ ngoan hiền,

Nhớ khiêm nhường nhưng thâm ý khoe khoang,

Nhớ duyên dáng ngây thơ mà xảo quyệt…"

  

Tôi nhớ, năm ngoái, đi ngang qua ngõ nhỏ trong khu phố cổ, tôi ghé cửa hàng tạp hóa mua chai nước lạnh. Bà bán hàng dễ cũng gần 70, đưa chai nước: 

"Thưa, của cậu đây, giá 5.000. Cám ơn cậu…". 

   Tai tôi lùng bùng. 

   Trong tiềm thức có cái gì nghe quen quen, đọc đâu đó rồi. Đã dợm chân đi, nhưng cũng quay lại: 

   "Thưa bà, bà là người Hà Nội?". 

   "Vâng ạ, nhà tôi ở ngõ này đã bảy đời rồi, từ thời ông nội tôi ra làm quan ở đây".

   Mẹ tôi nói đúng về con gái Hà Nội kiểu xưa. Họ hiếm hoi, ẩn mình như giọt nước đọng ở mặt dưới của lá cây sau cơn mưa. Có duyên mới gặp, phải tìm mới thấy.

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét