51. Phương pháp dưỡng
tĩnh: an tọa (nằm) trên giường, đặt thân tâm nhất tề hạ xuống, toàn thân như
hòa tan, không được phép dùng một chút khí lực nào, như thể không có cái thân
thể này vậy, hô hấp tùy theo tự nhiên, tâm cũng không được phép dùng lực, một
niệm khởi lên cũng là đang dùng lực. Để tâm đặt xuống tận dưới bàn chân, như
thế có thể dẫn hỏa đi xuống, dẫn thủy đi lên, tự nhiên toàn thân khí huyết sẽ
thông thuận.
52. Yếu quyết tu luyện:
tĩnh lặng theo dõi, tránh dùng lực
Yêu cầu cụ thể: Không cho phép bất cứ bộ phận nào dùng khí lực dù chỉ
một chút, bao gồm ý niệm, hô hấp, tứ chi, cần làm được: mắt không nhìn, tai
không nghe, mũi không ngửi, lưỡi không nếm, miệng không nạp (ăn), tâm không nghĩ.
Đó là điều kiện duy nhất. Nếu có bất cứ hành vi tư tưởng, nghe, cảm giác nào
đều là đang dùng khí lực, thậm chí cử động ngón tay cũng là dùng khí lực. Thở
mạnh cũng lại là dùng khí lực. Không bao lâu hơi thở sẽ tự nhiên trở nên an
hòa, như thể không phải ra vào từ lỗ mũi, mà như thể 8 vạn 4 ngàn lỗ chân lông
trên toàn cơ thể đều có động tác, hoặc nở ra hoặc khép lại, lúc này sẽ là trạng
thái vô ngã vô thân vô khí vô tâm, tự nhiên tâm sẽ quy hồi vị trí bản nguyên.
Cái gọi là dẫn hỏa quy nguyên, hay còn gọi là thủy hỏa ký tế, chính là bí quyết
chung để điều trị bách bệnh.
53. Trường hợp chăm
chút dưỡng sinh nhưng lại chết sớm, chiếm đến ba phần mười, vậy rốt
cuộc là thế nào? Đó là vì quá yêu quý thân thể của mình. Vì cái thân xác này,
sợ phải chịu xấu hổ, sợ bị nuông chiều, sợ chịu thiệt, sợ bị mắc lừa, lo trước
lo sau, nhìn ngang nhìn dọc, lo lắng hốt hoảng, tính toán thiệt hơn … như thế,
trái tim đó của anh ta cả ngày giống như quả hạch đào bị chó gặm đi gặm lại,
làm sao mà có thể không chết chứ. Càng sợ chết, càng chết nhanh. Nếu bạn muốn
dưỡng sinh, thì phải không sợ chết. Chỉ có không sợ chết, mới có thể cách xa
cái chết.
Người thực sự không sợ chết, đi đường sẽ không gặp phải hổ, nếu có gặp
phải, hổ cũng không ăn thịt anh ta. Đánh nhau không gặp phải đao súng, nếu có
gặp, đao súng cũng sẽ không làm anh ta bị thương. Tại sao? Bởi vì anh ta không
coi cái chết là gì, không sợ chết, cái chết cũng không có cách nào. Dưỡng sinh,
mặc dù không phải là mục đích của việc tu đạo, nhưng người tu đạo đã nhìn thấu được
sinh tử, cho nên sẽ không sợ chết nữa, vì đã không sợ chết nữa, nên cái chết
cũng không còn là vấn đề. Quan sinh tử đã qua rồi, còn gì mà không thể vượt qua
nữa? Vì thế, người tu đạo có thể trường sinh. Không nghĩ đến trường sinh, trái
lại lại có thể trường sinh. Tâm luôn nghĩ muốn trường sinh, trái lại càng nhanh
chết. Trường sinh không phải là mục đích của tu đạo, nó chỉ là hiện tượng đi
kèm của tu đạo.
54. Người có bệnh, lại
không cho rằng mình có bệnh, đây chính là bệnh lớn nhất của con người. Người mà
biết bản thân mình có bệnh liệu có được bao nhiêu?
55. Người mà ngày nào nửa
đêm canh ba cũng vẫn còn ở trên mạng, bản thân đó chính là điều đại kỵ của
dưỡng sinh. Bao gồm cả một số người gọi là danh y cũng thế. Ngoài ra, tâm của
họ còn luôn tính toán so đo, thử hỏi người như vậy thì đến bản thân còn không
giữ nổi, thì làm sao chữa bệnh cho người khác đây?
56. Đừng tham những cái
lợi nhỏ nhặt, cái lợi lớn cũng đừng tham. Một từ tham nhưng bao hàm cả họa.
Tham lam, suy tính thiệt hơn sẽ khiến cho người ta mắc các bệnh về tim. Tham
lam, suy hơn tính thiệt là biểu hiện của việc không hiểu Đạo Pháp về cái lý tự
nhiên.
57. Đừng có ngày nào cũng
nghĩ xem ăn cái gì để bổ âm, ăn cái gì để tráng dương. Hãy nhớ kỹ, vận động là
có thể sinh dương; tản bộ thì có thể sinh âm. Âm là mẹ của dương, dương là được
vận dụng bởi âm.
58. Người ta khi khí
không đầy đủ, không được mù quáng mà bổ khí, nếu không ắt sẽ ảnh hưởng đến sức
khỏe. Nếu như vì huyết không đủ, thì cần phải bổ huyết trước, bởi vì huyết là
mẹ của khí, nếu không ắt sẽ thành dụng cụ thiêu đốt, làm cho nội tạng bị đốt
cháy; nếu là vì kinh lạc không thông, thì có thể gia tăng khí huyết, đồng thời
bồi bổ khí huyết. Như vậy mới có thể đạt được tác dụng của bổ khí.
59. Hoàn cảnh đối với
người dưỡng sinh có tính trọng yếu là điều vô cùng rõ ràng. Đây chính là đạo lý
mà vì sao người ở những vùng không khí trong lành nơi rừng sâu núi thẳm, có thể
dưỡng khỏi những bệnh tật khó chữa. Bởi vì những vật chất tinh vi nơi rừng sâu
núi thẳm (ion điện âm) sẽ thông qua trạng thái thả lỏng của con người trong khi
hít thở sâu mà hấp thụ vào trong nội bộ nhân thể, từ đó mà tưới đều lục phủ ngũ
tạng, khiến cho người ta có được sức sống mới. Ngoài ra còn có một điểm mà
người thường không hề biết, đó chính là con người không chỉ hô hấp thông qua lỗ
mũi, mà mỗi một lỗ chân lông trên thân thể con người đều có thể hô hấp, hơn nữa
những gì chúng hấp thụ chính là tinh hoa của trời đất.
60. Con người trong trạng
thái thả lỏng và tĩnh, hít thở sâu và chậm có thể cảm nhận được sự giao hoán
những tinh khí của con người với trời đất: Trong khi hấp thụ khí, thực tế ngoại
trừ lúc phổi đang hít khí vào, toàn bộ thân thể đều đang bài trừ khí bên trong
thân thể ra ngoài, và đem khí của người phóng thích ra ngoài trời đất; còn khi
phổi đang thải khí ra, thực tế con người đang hấp thụ tinh khí của đất trời
thông qua các lỗ chân lông. Điều này đại khái chính là điều mà Lão Tử đã nói
“Thiên địa chi gian, kỳ do thác dược hồ”.
61. Khi vận động có hai
điểm cấm kỵ: một là không được vận động khi khí huyết không đủ; hai là không
được vận động trong môi trường bị ô nhiễm.
62. Vận động có hai tác
dụng: một là gia tăng tốc độ vận hành của khí huyết, thúc tiến quá trình bài
xuất chất cặn bã trong thân thể ra ngoài; hai là khai mở lỗ chân lông trên da,
để hấp thụ tinh khí của trời đất.
63. Ngộ tính là gì? Trí huệ là gì? Ngộ
tính và trí huệ chính là sử dụng những phương pháp đơn giản nhất để xử lý, xem
xét tất cả các sự vật. Nhưng có một số người thường hay gây nhiễu loạn luôn
nhìn những sự việc đơn gian thành phức tạp, làm thành phức tạp. Phức tạp và đơn
giản kỳ thực là một thứ, là hai mặt của một thứ. Điều người thông minh nhìn
thấy là mặt đơn giản, điều người ngu xuẩn nhìn thấy là mặt phức tạp.
64. Con người không trị được bệnh, thì
cần phải nhờ Thần trị; Thần trị không khỏi bệnh thì phải nhờ Phật trị. Phật
giảng điều gì? Điều Phật giảng là tâm.
65. Bệnh viện và tòa án ngày nay đều như
nhau, có động tới hay không cũng đều đưa cho bệnh nhân giấy thông báo phán
quyết tử hình. Mà trong nhiều tình huống, phán tử hình cho nhiều người đáng lẽ
không bị tử hình. Tại sao lại nói như thế? Lấy “ung thư” làm ví dụ, trong tâm
con người ngày nay ung thư đồng nghĩa với tử hình. Kỳ thực nếu như chúng ta
không gọi nó là ung thư, thế thì đối với bệnh nhân mà nói, chính là mang cho
bệnh nhân một tia hi vọng, bằng như lưu lại cho họ một cơ hội sống. Cho nên tôi
mới nói, bệnh nhân ung thư ngày nay có đến hơn một nửa là bị dọa chết, là bị áp
lực tinh thần dày vò đến chết. Đồng thời cũng chính là bị bệnh viện hành hạ đến
chết.
Bởi vì một khi bạn bị chẩn đoán thành bệnh
ung thư, họ sẽ có thể không kiêng nể gì cả mà tùy ý xử lý bạn, điều trị mà
không chết coi như mệnh của bạn lớn, điều trị mà chết, thì là do bệnh của bạn
là ung thư. Sự thực mà nói, không có bệnh gì là trị không khỏi, chỉ là xem cái
tâm của bạn có thể buông xuống được không, tất cả bệnh tật đều từ tâm sinh, tất
cả bệnh tật cũng đều từ tâm mà trị. Chỉ cần bạn vẫn còn sống, bạn vẫn còn cơ
hội. Tìm thấy được cơ hội này, áp dụng nó đối với việc trị bệnh ung thư, bạn sẽ
khỏe mạnh trở lại.
66. Hiện nay ngoài xã hội đều nói về cạnh
tranh, việc này đã khiến cho mọi trật tự bị đảo loạn, khiến cho con người bị
dẫn dụ vào ma đạo. Cạnh tranh là gì? Cạnh tranh chính là khiến người ta bị cuốn
vào cảnh giới tham dục vô hạn. Một mặt bạn đề xướng cạnh tranh, một mặt bạn nói
về những gì là xây dựng và ổn định xã hội, đây chẳng phải là điển hình của việc
tự lừa mình dối người sao.
67. Căn cứ vào nguyên lý âm dương tương
hỗ mà xét, thanh khiết và vẩn đục là hấp dẫn lẫn nhau. Cho nên con người ăn vào
những thứ tươi mới tất sẽ có tác dụng tương hợp với những vật chất bẩn trong cơ
thể, từ đó mà bài trừ những thứ ấy ra ngoài.
68. Những vật chất vẩn đục sinh ra là do
ăn vào những thực phẩm không sạch, nhưng chủ yếu là do ăn quá nhiều, cơ thể
không thể tiêu hóa được khiến đống thức ăn thừa đó biến thành cặn bã.
69. Tùy kỳ tự nhiên là cảnh giới cao nhất
của dưỡng sinh. Một người khi sinh ra, vận mệnh của anh ta căn bản là đã có
định số rồi. Anh ta nên làm gì, không nên làm gì, nên ăn gì, không nên ăn gì,
nếu như có thể thuận theo vận số của bản thân mà làm, thì sẽ có thể được bình
an vô sự. Người có ngộ tính sẽ phát hiện ra được, sẽ biết được vận mệnh của bản
thân, biết được họ nên làm cái gì, không nên làm cái gì. Cho nên dưỡng sinh
tuyệt đối không đơn giản là bắt trước, bảo sao làm vậy.
Không cần hâm mộ người khác, cần tìm ra ngộ
tính của bản thân từ trong tâm của chính mình. Vậy con người làm thế nào mới có
thể phát hiện bản thân đã đạt được tùy kỳ tự nhiên hay chưa? Kỳ thực điều này
quá dễ, khi bạn có bệnh, bạn cảm thấy không thoải mái, bạn thấy không được tự
tại, chứng tỏ bạn đã đi ngược lại tự nhiên rồi. Cần làm được thuận theo tự
nhiên của đại tự nhiên bên ngoài, ngoài ra còn phải thuận theo lẽ tự nhiên của
vận mệnh bên trong bản thân, hai điều này đều không thể thiếu được.
70. Rất nhiều người khi nghe thấy bác sỹ
tuyên bố bản thân bị mắc trọng bệnh, thường đều sẽ biểu hiện ra dáng vẻ không
vui, hi vọng có thể dùng phương pháp cắt, gọt, độc, giết v.v… để loại bỏ căn
bệnh đó, tuy nhiên, bệnh tật thực sự không phải sản sinh từ đó? Trên thế gian
tuyệt đối không có hiện tượng “đang khỏe mạnh đột nhiên sinh bệnh”. Lấy cảm mạo
làm ví dụ, nếu thực sự yêu cầu bệnh nhân tự làm kiểm điểm, thông thường bệnh
nhân sẽ cho biết, bản thân trước khi cảm mạo, đã trải qua vài lần thức thâu
đêm; có người sẽ nói rằng bản thân bị trúng gió lạnh, bị dính mưa ướt; có một
số người lại nói do áp lực công việc quá lớn, thường xuyên đau đầu, mất ngủ. Kỳ
thực, những hiện tượng như thế, đều có thể là nhân tố dẫn tới cảm mạo, nói thêm
nữa, nếu như độ mẫn cảm và tính cảnh giác của con người đầy đủ, tự nhiên sẽ có
thể đạt được mục đích “đề phòng tai họa”.
71. Khoa học chân chính là gì? Chính là
nhân duyên quả báo. Không tin nhân quả, thì không phải là khoa học chân chính.
72. Cái tâm không sợ chịu thiệt, không sợ
bị người khác chiếm lấy lợi ích. Hay nói một cách khác là bạn có thể chịu
thiệt, người khác muốn lấy mạng của bạn mà bạn vẫn có thể buông xả, bạn đều có
thể cho họ hết, hơn nữa tự bản thân trong bất kỳ hoàn cảnh nào đều không ham
lợi ích, khi đó cái tâm của bạn có thể sẽ không định (tĩnh lặng) sao? Con người
trên thế gian có ai làm được? Nhưng Phật là có thể làm được.
73. Sau khi con người nắm vững được
phương pháp về sức khỏe, họ sẽ thực sự hưởng thụ được một trạng thái tự tin khi
không còn lo sợ mắc bệnh. Cái loại cảm giác này thật tuyệt, hy vọng rằng bạn và
chúng tôi đều có thể có được trạng thái tự tin đó.
74. Khi học vấn thâm sâu ý chí sẽ bình
lặng, tâm định ắt khí sẽ yên. Cho nên đối với một người đắc Đạo mà nói, quan
sát một người, không phải là một việc quá khó khăn, đây cũng là kết quả của
tướng tùy tâm chuyển.
75. Danh là điều khó phá
vỡ nhất trong ngũ dục, sắc đứng thứ hai, tiếp theo là tài, sau đó là ăn và ngủ.
Tâm về danh không bỏ, thì không có cách nào nhập Đạo.
76. Khởi nguồn của bách
bệnh, đều bắt nguồn từ việc bị gió độc thừa cơ xâm nhập. Nếu như thân thể khí
suy nhược, khả năng phòng vệ kém, hoặc ưu tư sợ hãi, đắm chìm trong tửu sắc,
làm việc quá lao lực, chân khí sẽ bị hao tổn từ đó tà ngoại thừa cơ tấn công.
77. Trị bệnh về ngũ tạng,
đầu tiên cần phải bổ khí. Khi bổ khí cấm động tâm, tâm động ắt gan vượng, gây
chấn động mạch, chân thủy sẽ hao tổn. Tâm là quạt, sẽ dẫn khởi gió. gió động ắt
hỏa vượng, hoặc vượng ắt thủy can, thủy can ắt địa tổn.
78. Đối với bác sỹ mà
nói, tâm định thần nhất, người được chữa bệnh có tín tâm kiên định, lưỡng tâm
tương hợp, có thể trị được bách bệnh.
79. Qua trường hợp Hitler
đi vòng qua phòng tuyến kiên cố Maginot của quân đội liên minh, tôi ngộ ra
rằng: để đối phó với một số bệnh cứng đầu, không thể tấn công cứng nhắc từ
chính diện, cần đột phá từ những phương diện khác có liên quan. Chẳng hạn như
việc điều trị các bệnh cứng đầu như bệnh thận, bệnh gan, có thể đạt được hiệu
quả thông qua việc điều chỉnh phổi và lá lách v.v…
80. Trung Dung, là nguyên
tắc căn bản của dưỡng sinh. Khí huyết trong cơ thể người cũng là một cặp âm
dương, huyết là âm là thể, khí là dương là dụng. huyết là mẹ của khí, khí là
chủ tướng của huyết. Khí không đủ, dễ mắc các bệnh do ứ trệ tạo nên như mọc u,
tắc động mạch; khí quá độ; dễ mắc các bệnh về xuất huyết não. Cho nên, chỉ khi
khí huyết cân bằng, con người mới có thể khỏe mạnh.
81. Con người chỉ khi ngộ ra được
cái gì là “tự nhiên”, mới được coi là đắc đạo. Biết được tự nhiên, sau đó mới
có thể tùy kỳ tự nhiên. người này chính là Thần nhân. Hiểu được âm dương, hiểu
được tùy kỳ tự nhiên, bạn nhất định sẽ trở thành lương y đại đức.
82. Cái gì là
tự nhiên, tự nhiên chính là bất kỳ sự vật gì đều có hai mặt âm dương, bất kỳ sự
vật nào đều cần trải qua quá trình Sinh (sinh sản), Trưởng (tăng trưởng), Thu
(thu hoạch), Tàng (tàng trữ). Bạn thuận theo quá trình này, sử dụng nguyên lý
tương sinh tương khắc của ngũ hành để điều tiết sự cân bằng của bệnh nhân, làm
sao mà không trị được khỏi bệnh chứ.
83. Đơn giản và
phức tạp là một cặp âm dương, sự tình càng phức tạp, thường thường sử dụng biện
pháp đơn giản nhất lại có thể giải quyết. Cũng đồng dạng như thế, một vấn đề
nhìn tưởng chừng đơn giản, để giải quyết nó bạn sẽ thấy thật không dễ dàng, bạn
phải phó xuất nỗ lực rất lớn cũng không nhất định giải quyết được. Điều này
giống cương nhu vậy, cực nhu có thể khắc chế cương, cực cương thì nhu cũng
không thể chống. Cho nên, chúng ta khi giải quyết vấn đề cần có lối suy nghĩ
rằng, gặp phải vấn đề phức tạp nên tìm biện pháp đơn giản để giải quyết, gặp
phải vấn đề đơn giản đừng vội coi thường nó, cần phải chú trọng đủ mức tới nó.
84. Chúng ta
hãy thử xem trong thế giới này có phải là có tồn tại đạo lý đó hay không. Liệu
có được mấy người có thể tùy kỳ tự nhiên trong việc ăn ngủ, có được mấy người
có thể tuân thủ tự nhiên. Bạn tuân thủ không được, vì sao? Bởi vì nó quá đơn
giản, chính vì quá đơn giản, cho nên bạn không dễ mà có thể tuân thủ. Đây gọi
là phép biện chứng.
85. Cái gì là
cân bằng? Cân bằng chính là sự tồn tại dựa vào nhau và khắc chế nhau của âm
dương, phương diện nào quá độ hoặc quá kém cũng sẽ khiến mất đi sự cân bằng.
Tổn thương nguyên khí là gì, mất đi sự cân bằng chính là tổn thương nguyên khí.
Thường xuyên ở trong trạng thái cân bằng, nguyên khí ắt sẽ được bảo trì tốt,
con người sẽ lão hóa chậm.
86. Đạo về âm
dương chính là sự tương hỗ dựa vào nhau và chuyển hóa lẫn nhau của hai phương
diện mâu thuẫn đối lập. Bất kỳ một cặp mâu thuẫn nào, nếu một bên thoát ly khỏi
bên kia, không còn chịu sự ức chế của đối phương nữa, thì thời điểm mà nó bị
diệt vong cũng không còn xa. Bạn thử nhìn xem, xã hội ngày nay, các lãnh đạo
đều không thích bị khống chế, thích được độc lập tự do, thích làm theo ý mình,
tham ô hối lộ, thế thì kết quả là gì đều có thể tưởng tượng ra được. Âm và
dương chính là như thế. Trong đại tự nhiên, khi một sự vật xuất hiện, đều có
mang theo nhân tố do nó sinh ra, nhưng đồng thời cũng sẽ xuất hiện một nhân tố
để khắc chế nó. Đó chính là đạo lý ngũ hành tương sinh tương khắc, cũng là đạo
lý dựa vào nhau, ức chế lẫn nhau của âm dương. Cho nên đạo lý dưỡng sinh cũng
vậy, khi bạn bị bệnh, luôn tồn tại một nhân tố khiến bạn sinh bệnh, đồng thời
cũng sẽ có một nhân tố ức chế nó, có thể giúp bạn tiêu trừ nhân tố gây bệnh.
Tương tự như thế trong thế giới tự nhiên, tại chỗ có tồn tại rắn độc, chắc
chắn khu vực xung quanh sẽ có tồn tại loại thảo dược có thể giải độc.
87. Cái gì gọi
là đắc ý vong hình (vì đắc ý mà quên đi dáng vẻ vốn có của mình) ? Anh ta đã
mất đi sự khống chế, mất đi sự ức chế của mặt âm, cho nên kết quả nhất định là
…. cũng như thế con người không nên để tinh thần sa sút, vì như thế sẽ mất đi
sự ức chế của mặt dương đối với họ.
88. Làm thế nào
để có đại trí huệ? Nếu không có tấm lòng quảng đại, ở đâu mà có đại trí huệ
chứ.
89. Tục ngữ có
nói, sống đến già, học đến già. Học tập cũng cần phải hợp thời, đến tuổi nào
thì học những điều mà ta nên học vào giai đoạn ấy, nếu không ắt sẽ không hợp
thời, không tùy kỳ tự nhiên. Nhưng hãy xem sự giáo dục của chúng ta ngày nay,
từ nhà trẻ đến đại học, có bao nhiêu điều là đáng để học. Lúc còn nhỏ nên học
cái gì. nên học đạo đức, học hiếu đạo, tiếp theo là học nhận biết chữ, dấu chấm
câu, tiếp theo là học cách làm việc. Đến tuổi thanh niên thì học cách làm sao
để sống tốt giáo dục con cái tốt, làm cho gia đình hạnh phúc. Đến tuổi trung
niên, học tập đạo dưỡng sinh. Đến những năm tuổi già, học cách buông bỏ tâm
thái, an hưởng tuổi già. Ngành giáo dục cần học gì, chính là học những thứ này.
90. Tình chí (7 loại tình
cảm của con người) đối với bệnh tật có mối tương quan mật thiết
với nhau, có một số bệnh tật là do tình chí gây ra, bạn dùng thuốc trị liệu,
trị mãi mà vẫn không khỏi, đối với loại bệnh tật này, muốn cởi chuông thì phải
tìm người buộc chuông. Ngũ chí có thể gây bệnh, ngũ chí cũng có thể giải trừ
bệnh.
91. Dưỡng sinh
có một điều rất trọng yếu, đó là không được sợ chết. Người sợ chết dương khí
không đủ, dương khí không đủ, tử thần sẽ tìm ra được bạn. Đây chính là điều mà
đạo gia giảng, người tu luyện cần có một khí chất anh hùng. Nhân, trí, dũng
không thể thiếu một trong ba.
92. Khi nào bạn
lấy học vấn lý giải được nó là vô cùng đơn giản và bình dị, lúc này bạn
mới là chân chính đạt được một trong tam muội. Nếu như bạn vẫn còn cảm thấy nó
là bác đại tinh thâm, thâm sâu không thể đo lường, chứng tỏ bạn vẫn chưa nắm
được tinh túy của nó, mới chỉ nhìn thấy phần tươi tốt của lá cây, mà vẫn chưa
nhìn thấy được căn bản của nó, lúc này bạn mới chỉ ở giai đoạn “có”, vẫn chưa
đặt được cảnh giới của “vô”. Tất cả đều không thoát được âm dương, vạn sự vạn
vật đều không thoát khỏi được âm dương. Căn bản của điều này chính là âm dương.
Biết được một điều này, mọi sự đều có thể hoàn thành.
93. Tập trung
tinh thần định khí, quên đi cả bản thân và mọi sự vật. Đó là cốt lõi của dưỡng
sinh
94. Chủ minh ắt
hạ an, theo đó để dưỡng sinh ắt sẽ thọ, tình thế sống chết cũng không nguy
hiểm, thiên hạ ắt sẽ hưng thịnh. Chủ bất minh ắt thập nhị quan gặp nguy, khiến
cho đạo tắc nghẽn không thông, thực thể liền bị thương tổn, theo đó để dưỡng
sinh ắt sẽ mang họa, người trong thiên hạ, và gia tộc này sẽ gặp đại nguy,
nghiêm cấm nghiêm cấm !
95. Ứng dụng
của ngũ hành tương sinh tương khắc: Phàm là do ngũ tạng hoạt động thái quá sẽ
gây ra bệnh tật, đều có thể dùng phương pháp ngũ hành tương sinh tương khắc để
trị. Giống như thế, phàm là vì ngũ hành không đủ dẫn khởi bệnh tật thì đều có
thể dùng phương pháp ngũ hành tương sinh tương khắc để giải quyết. Đây là
nguyên tắc căn bản của phép vận dụng ngũ hành.
96. Người hiện
đại thường chú trọng vào phương diện truy cầu đề cao chất lượng cuộc sống,
hậu quả của loại truy cầu này rất đáng sợ. Cần biết, dục vọng của con người đối
với vật chất là không có giới hạn. Khi mà loại dục vọng này không được khống
chế, cũng tương đương sự thống khổ không có giới hạn của chúng ta. Kỳ thực, vật
chất có thể đem lại sự hưởng thụ, thì tinh thần cũng có thể; thuốc có thể trị
bệnh, thì phương pháp trị liệu tâm lý cũng có thể làm được. Cho nên, chúng ta
dùng cả cuộc đời để truy cầu tài phú, thì chi bằng hãy dùng quãng thời gian ấy
để bồi dưỡng một loại tâm thái tốt, khiến cho tinh thần của chúng ta đạt tới
một loại cảnh giới siêu phàm.
97. Sau khi con
người nắm vững được phương pháp về sức khỏe, họ sẽ thực sự hưởng thụ được một
trạng thái tự tin khi không còn lo sợ mắc bệnh. Cái loại cảm giác này thật
tuyệt, hy vọng rằng bạn và chúng tôi đều có thể có được trạng thái tự tin đó.
98. Thân thể
của chúng ta là một cơ thể có đầy đủ trí tuệ và chức năng, thân thể của chúng
ta có rất nhiều “lính gác” như: răng, ruột thừa, a-mi-đan v.v… Khi thân thể
chúng ta có hiện tượng dị thường (thông thường là “thăng hỏa”), những lính canh
này sẽ lập tức phản ứng thông báo tới đại não. Người thông minh lúc này nên
điều tiết lại tâm thái, kiểm điểm bản thân, để thân thể cân bằng hài hòa trở
lại. Vậy mà hiện nay Tây y đều làm những việc gì? Bạn bị đau đúng không, tôi sẽ
cắt bỏ bộ phận bị đau của bạn. Hiện nay thậm chí còn có người, phát minh ra một
loại máy, bạn bị viêm mũi dị ứng sẽ phải hắt xì hơi đúng không? Vậy tôi sẽ đốt
cháy khu vực thần kinh mẫn cảm trong mũi của bạn, như thế sau này mũi bạn có bị
kích thích gì đi nữa cũng sẽ không bị hắt hơi. Hậu quả của những việc làm như
thế của Tây y chính là sau này nếu chúng ta lại tiếp tục bị bệnh, thì bộ phận
bị cắt bỏ chính là lục phủ ngũ tạng của chúng ta.
99. Hãy nhớ kỹ,
khi chúng ta ngẫu nhiên bị đau bụng, hắt hơi, ho, phát sốt v.v… đều là hệ thống
phục hồi thân thể của chúng ta đang hoạt động, đừng có quá lạm dụng thuốc khi
vừa mới xuất hiện bệnh trạng, nếu không chính thuốc ấy sẽ phá hoại chức năng
phục hồi thân thể của bạn, khi mà chức năng phục hồi của bạn bị suy yếu hoặc
mất đi, thế thì bạn đã giao vận mệnh của mình cho thuốc rồi. Nên nhớ rằng, nếu
bệnh trạng không nghiêm trọng, biện pháp tốt nhất là dưỡng tĩnh, an tâm tĩnh
khí có thể khiến hệ thống sữa chữa của bản thân hoàn thành được công tác phục
hồi. Cho nên, mỗi một người trong chúng ta cần thận trọng khi dùng thuốc, để
cho hệ thống hồi phục chức năng của cơ thể được khôi phục, đây mới chính là đạo
chân chính trong việc giữ gìn sức khỏe.
100. Rất nhiều
trọng bệnh hoặc bệnh hiểm nghèo, đều chỉ bắt nguồn từ một lý do: Hận. Khi mà
cái hận này biết mất, bệnh ắt cũng theo đó mà tiêu trừ. Trong thế gian này điều
khó giải quyết nhất chính là hận thù kéo dài, chính vì không hóa giải được cái
hận đó, mới có những bệnh không thể trị khỏi được.