Hãy tưởng tượng là bạn từ trên vũ trụ nhìn xuống Trái Đất. Đâu là đỉnh của hành tinh này?
Nếu bạn nói là Bắc Cực, thì có lẽ bạn không phải là người duy nhất. Nhưng nếu suy xét thật chính xác, thì bạn trả lời chưa đúng.
Sự thật là tuy hầu hết mọi người đều tưởng tượng rằng thế giới này nằm ở vị trí Bắc Cực ở phía trên, nhưng chẳng có lý do khoa học xác đáng nào cho thấy phía bắc là mái nhà của thế giới cả.
Vì sao phía bắc lại được coi là ở phía trên? Đây là kết quả của sự kết hợp giữa lịch sử, vật lý học thiên thể và tâm lý học. Và nó dẫn tới một kết luận quan trọng: hoá ra cách chúng ta quyết định vẽ bản đồ thế giới đã tạo ra những hậu quả về cách chúng ta cảm nhận thế giới.
Khả năng định hướng
Việc hiểu được là mình đang đứng ở đâu trên thế giới là một kỹ năng sinh tồn căn bản. Đó là lý do khiến chúng ta, giống như hầu hết các giống loài khác, có những vùng não bộ đặc biệt có khả năng nhận biết, định hướng bản đồ về những thứ xung quanh.
Con người là loại động vật đặc biệt, có khả năng giao tiếp với nhau về khả năng nhận biết thế giới. Có lẽ ngoài con người thì chỉ có loài ong là có khả năng này.
Con người đã có lịch sử dài lâu với việc vẽ bản đồ - những bản đồ đầu tiên được phát hiện ra là những nét khắc lên vách hang động hồi 14 ngàn năm trước.
Trong các nền văn hoá khác nhau, con người đã vẽ bản đồ lên bàn đá, lên lá cói, lên giấy và nay là trên những màn hình máy tính.
Với lịch sử vẽ bản đồ dài lâu như vậy, có lẽ ta sẽ thấy ngạc nhiên khi biết rằng chỉ mới vài trăm năm nay hướng bắc mới được thường xuyên chọn làm hướng phía trên của bản đồ.
Thật ra thì trong hầu hết lịch sử con người, hướng bắc hầu như chưa bao giờ được xuất hiện ở trên, theo Jerry Brotton, sử gia chuyên về bản đồ tại Đại học Queen Mary Univeristy, London và là tác giả cuốn A History of the World in Twelve Maps (Lịch sử Thế giới qua 12 Bản đồ), nói.
"Hướng bắc hiếm khi được đưa lên trên bởi một thực tế giản dị là hướng bắc chính là nơi bóng tối xuất hiện," ông nói. "Hướng tây cũng rất khó được chọn để làm hướng phía trên bản đồ, bởi hướng tây là hướng mặt trời đi mất."
Bản quyền hình ảnhWIKIPEDIAImage captionBản đồ Kangnido, một bản đồ Triều Tiên chịu ảnh hưởng của Trung Quốc từ 1402
Vì sao Trung Quốc chọn hướng Bắc?
Điều khá gây ngạc nhiên là các bản đồ đầu tiên của Trung Quốc có vẻ như lại không theo khuynh hướng này.
Nhưng, như Brotton nói, ngay cả vào lúc Trung Quốc đã có la bàn thì đó cũng không phải là lý do khiến hướng bắc được để ở trên.
Các la bàn thời đầu của Trung Quốc thực ra được thiết kế để trỏ về hướng nam, là hướng được ưa hơn so với hướng bắc tối tăm.
Nhưng trong các bản đồ Trung Quốc, các vị hoàng đế sống ở miền bắc đất nước và luôn được đặt ở phía trên của bản đồ, còn những kẻ bầy tôi thì từ phía dưới ngước nhìn lên.
"Trong văn hoá Trung Hoa, Hoàng Đế nhìn về hướng Nam bởi đó là nơi gió thổi đến, là hướng lành. Hướng Bắc thì không thật tốt bởi mọi thần dân đều phải thần phục Hoàng Đế, cho nên tất cả đều phải ngước nhìn lên Hoàng Đế," Brotton nói.
Đông, Tây hay Nam, hướng nào mới là quan trọng nhất?
Do mỗi nền văn hoá lại có một cách nhận thức rất khác nhau về người hay vật mà con người cần ngước nhìn lên, có lẽ không phải là điều gì gây ngạc nhiên khi ta thấy không có mấy sự nhất quán trong việc lựa chọn hướng nào là hướng ở phía trên trong những tấm bản đồ sơ khai ban đầu.
Trong thời Ai Cập cổ đại, phần đỉnh của thế giới là hướng Đông, nơi mặt trời mọc.
Các bản đồ Hồi giáo thời đầu đặt hướng Nam lên trên, bởi hầu hết các nền văn hoá Hồi giáo thời đầu đều nằm về phía bắc của thánh địa Mecca, cho nên người ta liên tưởng tới việc nhìn lên hướng Nam, như trong tấm bản đồ dưới đây:
Bản quyền hình ảnhWIKIPEDIAImage captionBản đồ Tabula Rogeriana của Muhammad Al Idrissi từ 1154, trong hình này là đã được lộn ngược lại để hướng bắc ở phía trên
Các bản đồ Thiên chúa giáo trong cùng kỷ nguyên này (được gọi là Mappa Mundi) thì đặt hướng đông ở trên, hướng về Vườn Địa đàng và đặt Jerusalem vào chính giữa.
Bản quyền hình ảnhWIKIPEDIAImage captionBản đồ Hereford Mappa Mundi từ 1300
Vậy từ khi nào mọi người cùng thống nhất chọn hướng Bắc làm phía trên của bản đồ? Có vẻ như đó là ý tưởng từ các nhà thám hiểm châu Âu như Christopher Columbus và Ferdinand Magellan, những người xác định phương hướng dựa vào sao Bắc Đẩu.
Nhưng Brotton nói rằng những nhà thám hiểm tiên phong này không hề nghĩ về Trái Đất theo cách đó.
"Khi Colombus mô tả thế giới là khi ông ấy dựa vào cách hiểu hướng Đông là phía trên," ông nói. "Colombus nói ông ấy đi về phía thiên đàng, cho nên về mặt tâm lý nhận thức là ông ấy dựa vào một tấm bản đồ thời Trung Cổ, mappa mundi."
Chúng ta nên nhớ rằng, Brotton nói thêm, thời đó, "không ai biết họ đang làm gì và họ đang đi về đâu."
Quy chuẩn đầu tiên
Bản đồ thế giới của Mercator, có từ 1569, gần như chắc chắn là thời điểm xác định việc chọn hướng Bắc làm hướng chuẩn để vẽ bản đồ.
Bản đồ của ông nổi tiếng là tấm bản đồ đầu tiên tính đến đường cong của Trái Đất, cho nên các thuỷ thủ có thể đi vượt biển tới những nơi xa xôi mà không bị ra khỏi bản đồ.
Tuy nhiên, một lần nữa Brotton nói rằng hướng Bắc cũng không đóng vai trò gì nhiều trong chuyện này.
"Mercator ước tính hai cực của Trái Đất là ở điểm vô hạn. Ông nói rằng việc mô tả của ông không thành vấn đề, bởi chúng ta không quan tâm tới việc ra khơi đi đến tận những chỗ đó. Hướng Bắc nằm ở trên, nhưng không ai bận tâm về Bắc Cực bởi chúng ta sẽ chẳng tới đó."
Ngay cả như vậy thì ông lẽ ra cũng có thể vẽ bản đồ theo hướng ngược lại. Có lẽ ông chọn cách lấy hướng Bắc làm chuẩn chỉ đơn thuần là bởi người châu Âu khi đó chủ yếu thám hiểm ở phần phía bắc bán cầu, nơi nhiều đất đông dân hơn nhiều so với phần phía nam.
Bản quyền hình ảnhWIKIPEDIAImage captionBản đồ thế giới Mercator 1569
Bất kể lý do là gì, việc chọn hướng Bắc làm hướng ở trên là một ý tưởng có vẻ bế tắc.
Ta hãy xem tấm ảnh chụp hồi 1973 của Nasa, rất nổi tiếng dưới đây. Bức ảnh được chụp với hướng nam nằm ở trên, bởi nhà du hành vũ trụ vào lúc chụp tấm hình thì đang bị xoay vòng vòng. Nasa quyết định lật ngược nó lại để mọi người đỡ nhầm lẫn, bối rối.
Bản quyền hình ảnhNASAImage captionẢnh do Nasa chụp hồi 1973
Khi bạn từ vũ trụ nhìn vào Trái Đất thì ý tưởng chọn hướng cụ thể nào đó làm hướng ở trên thậm chí lại còn ngớ ngẩn hơn nữa.
Sự thật là đúng như chúng ta đều đã được học ở trường, Trái Đất nằm ở vị trí xác định so với các hành tinh khác trong hệ Mặt Trời. Và sự thật nữa là tấm hình dưới đây cũng có thể được lật ngược lại, hoặc đảo hướng để Mặt Trời nằm ở phía trên, hoặc ở phía dưới, tuỳ vào vị trí của bạn trong vũ trụ, nơi bạn nhìn vào hệ mặt trời.
Bản quyền hình ảnhNASAImage captionVị trí các hành tinh trong hệ Mặt trời
Và nếu so sánh với phần còn lại của Dải Ngân hà, thì toàn bộ hệ mặt trời của chúng ta lại nghiêng thêm 63 độ nữa.
Trong lúc các nhà thiên văn học thấy rằng các vì sao và các hành tinh luôn đứng trong những trật tự nào đó so với các vì sao, hành tinh láng giềng, thì Daniel Mortlock, một nhà vật lý thiên văn tại Đại học Imperial College London, nói rằng điều này chỉ đúng trong một quy mô nhỏ xíu nếu đem so sánh với cả vũ trụ rộng lớn.
"Trong phạm vi các nhà thiên văn học chúng tôi có thể nói được, thì thực sự là không hề có thứ 'trên' hay 'dưới' trong vũ trụ," ông nói.
Cho nên lời đáp cho câu hỏi Trái Đất có hướng nào là phía trên sẽ rất đơn giản: chẳng có hướng nào là ở trên cả, và chẳng có lý do xác đáng nào từ những phức tạp mang tính lịch sử để lại để cho rằng hướng Bắc chính là đỉnh của thế giới.
Thói quen định hướng và thói quen trong nếp nghĩ
Liệu nay đã phải là lúc để chúng ta nêu ra quan điểm khác về hành tinh của chúng ta so với những gì ta đã coi là quen thuộc?
Có lẽ vậy, bởi những bằng chứng về tâm lý học cho thấy thói quen coi hướng Bắc là phía trên mà ta đã quen chấp nhận có thể đang làm hỏng cách chúng ta suy nghĩ về việc coi cái gì là giá trị trên thế giới.
Bản quyền hình ảnhNASAImage captionHình ảnh Trái Đất khi nhìn từ vũ trụ
Một cách suy nghĩ mang đầy tính thành kiến là hầu hết mọi người đều cho rằng Bắc có nghĩa là 'lên' còn Nam có nghĩa là 'xuống'.
Brian Meier, nhà tâm lý học tại Đại học Gettyberg College ở Pennsylvania, cũng phát hiện ra rằng mọi người thường đón nhận một cách vô thức các từ ngữ có tính tích cực dễ dàng hơn là những từ ngữ tiêu cực.
Cho nên ông đặt câu hỏi về việc liệu hai thứ này, 'Bắc tương đương với lên' và 'tốt tương đương với lên', có ảnh hưởng tới giá trị mà con người mặc định thừa nhận ở những khu vực khác nhau trong cùng một bản đồ hay không.
Một điều khá rõ nhận thấy là khi được cho xem tấm bản đồ về một thành phố giả định và được hỏi họ muốn sống ở đâu, thì đa phần những người được hỏi sẽ chọn một khu vực ở phía bắc thành phố.
Và khi một nhóm người khác được hỏi nơi những con người giả định với những địa vị xã hội khác nhau sống ở đâu, thì họ sẽ chỉ trên bản đồ rằng những người giàu có nhất sống ở phía bắc còn những người nghèo nhất sống ở phía nam thành phố.
Cũng không phải là có gì quá mức khi nghĩ rằng con người ta thường ít quan tâm tới những gì xảy ra tại các quốc gia hay các khu vực nằm 'dưới' họ trên bản đồ hoặc trên thế giới.
Tin tốt là các thử nghiệm của Meier về mối quan hệ giữa 'Bắc' và 'tốt' đã bị bác bỏ bởi một thứ đơn giản - lộn ngược bản đồ lại. Cho nên có lẽ thế giới sẽ trở nên công bằng hơn nếu chúng ta nhìn bản đồ theo cách khác.
Các bản đồ có hướng Nam ở trên có khá nhiều trên mạng. Đó cũng là điều mà Mortlock mạnh mẽ hưởng ứng.
"Là một người Úc, tôi nghĩ rằng điều này cần phải được thực hiện thường xuyên hơn," ông nói. Hẳn là điều này sẽ khiến thế giới trông mới mẻ, một lần nữa trông như vẫn chưa được khám phá.
Khăn ăn là thứ không thể thiếu trong bàn tiệc, dùng để bảo vệ quần áo khỏi bị vấy bẩn và lau miệng khi ăn. Có 2 loại thường được sử dụng là khăn vải và khăn giấy. Trong đó, khăn vải luôn được gấp cẩn thận, sử dụng tại nhà hàng sang trọng với nhiều món ăn phục vụ lần lượt, còn khăn giấy chỉ phù hợp trong các bữa ăn nhẹ hoặc cà phê sáng.
Khăn ăn là thứ không thể thiếu trên bàn tiệc.
Ảnh: Food Science.
Dưới đây là 7 quy tắc sử dụng khăn ăn thực khách cần nhớ:
Đặt khăn ăn trên đùi khi ngồi vào ghế. Nếu bạn ngồi cùng bàn với chủ nhân bữa tiệc, hãy đợi người đó trải khăn trước, sau đó bạn mới bắt đầu làm.
Mở khăn nhẹ nhàng và quan sát kích cỡ của khăn. Không giũ để khăn rơi ra. Với khăn to, bạn chỉ mở một nửa, còn khăn nhỏ sẽ được trải ra hoàn toàn và phủ kín đùi của bạn.
Tuyệt đối không quấn khăn quanh cổ hoặc nhét khăn vào giữa cổ áo. Nó sẽ khiến bạn trở nên nực cười trong mắt người khác.
Tuyệt đối không nhét khăn vào cổ áo. Ảnh: Wikihow.
Sử dụng khăn để lau miệng trước khi dùng đồ uống. Điều này giúp tránh vụn thức ăn dính trên miệng ly.
Vòng đánh dấu khăn ăn giúp bàn tiệc thêm thịnh soạn và tươm tất. Theo đó, khi tháo khăn ra khỏi vòng, hãy đặt chiếc vòng ở phía trên bên trái và lồng khăn vào vòng, đặt tại vị trí cũ sau khi dừng bữa.
Vòng đánh dấu khăn ăn rất đa dạng về chủng loại và màu sắc. Ảnh: Jackson.
Khi tạm thời rời khỏi bàn, gấp khăn ăn lại, để lên ghế hoặc phía bên trái đĩa.
Kết thúc bữa ăn, gập khăn và để gần đĩa, giấu đi phần khăn bẩn đã sử dụng.
Ai bảo người béo không làm được người mẫu nào? Hãy xem người mẫu béo nước Anh, bạn sẽ thấy cô vô cùng quyến rũ. Nhiều người phải xuýt xao với vẻ đẹp nóng bỏng, như "viên kẹo" xứ sở sương mù. Cô được mệnh danh là "người mẫu béo quyến rũ nhất thế giới".
Iskra Lawrence là nàng mẫu béo nổi tiếng trong cộng đồng mạng.
Dù thân hình khá "phì nhiêu" song bông hồng nước Anh vẫn được nhiều người hâm mộ dành tặng danh xưng "người mẫu béo quyến rũ nhất thế giới".
Vẻ đẹp gợi cảm đầy sức sống của nàng mẫu béo 9X khi diện bikini.
Đi ngược với trào lưu "cò hương" trong làng mẫu, Lawrence
nhận được nhiều lời khen ngợi với ngoại hình đẫy đà, khỏe khoắn.
Cô là minh chứng hoàn hảo cho thông điệp
những cô gái béo vẫn có thể trở thành người mẫu.
Iskra Lawrence khởi nghiệp từ những bức ảnh nổi tiếng trên mạng xã hội.
Tươi mới, gợi cảm và tràn đầy sức sống là những mỹ từ dành cho Iskra Lawrence.
Cô trở thành gương mặt được nhiều tạp chí săn đón. Người đẹp cho biết, những bức ảnh cô đăng tải trên mạng xã hội đều là tự nhiên và chưa qua chỉnh sửa.
Người mẫu 26 tuổi là hiện tượng mới trong làng thời trang xứ sở sương mù.
Nhiều phụ huynh đều lấy Iskra Lawrence làm hình mẫu lý tưởng cho
con gái và đề cao vẻ đẹp hiện đại mà khỏe mạnh, gợi cảm như cô nàng.
Dành cho các bạn không vào được trang http://www.bbc.com/vietnamese.
Bản quyền hình ảnhGETTY IMAGESImage captionThủ đô Hà Nội của Việt Nam được coi là nơi sinh ra món phở
Khi chủ quán ăn David Huỳnh quyết định đi chuyến hành hương ẩm thực tới Việt Nam thì ông đi với đầu óc mở và lưỡi nếm sẵn sàng.
Chủ nhà hàng người Canada gốc Việt, mở quán Civil Liberties ở Toronto tìm cách phát triển thêm món ăn qua việc đi sâu tìm hiểu gốc gác của món này ở quê nhà. Cha mẹ ông từ Sài Gòn di cư tới Toronto trong chiến tranh Việt Nam, có nghĩa là ông đã quen với các các món ăn Nam Việt Nam. Nhưng ông muốn học thêm. Ông dự định mở cửa hàng phở ăn nhanh do cảm kích về cách chế biến và thưởng thức món ăn nổi tiếng này ở Việt Nam.
Phở, món quốc thực của Việt Nam, được ưa thích ở khắp Việt Nam và trên thế giới. Ở thể đơn giản nhất, phở là nước dùng thơm ngon đổ lên các sợi bánh tươi bằng gạo, trên cùng có chút hành lá, một số rau, và các lát thịt ngon ngọt. Trong khi phở bò được ưa chuộng nhất và được ăn ở mọi lúc trong ngày, thì phở gà cũng được yêu thích. Người ta bảo phở gà được tạo ra năm 1939 khi chính phủ muốn ngăn chặn việc giết bò bằng cách cấm bán thịt bò vào các ngày thứ Hai và thứ Sáu. Vì nó không đậm bằng phở bò nên nó thường để ăn sáng. Nhưng phở có vô vàn cách biến thể và mỗi người có nơi ăn ưa thích riêng của mình.
Chuyến đi đầu tiên tới Việt Nam kéo dài một tháng của Huỳnh đã đưa anh từ Bắc xuống Nam và qua các tỉnh ở miền trung để tìm món phở nào mà anh cho là lý tưởng.
Trước tiên anh dừng chân ở Hà Nội, nơi khai sinh ra món này vào đầu thế kỷ 20. Khi Huỳnh tới vào lúc 6 giờ sáng, vừa ra khỏi xe buýt giường nằm, anh được tiếp đón nồng nhiệt ở quán 10 Lý Quốc Sư quận Hoàn Kiếm, một quán bính dân chuyên bán phở bò mà các bạn ở Việt Nam khuyên nên đến.
“Bát phở làm chúng tôi tỉnh người. Chúng tôi đến lúc tinh mơ mờ đất và đây là điểm dừng đầu tiên ở Hà Nội. Ở đây chỉ có phở bò và tỷ lệ giữa thịt và bánh là mỹ mãn. Những thứ đi kèm là chanh, ớt, và trên bàn có hành muối mà trước đó tôi chưa từng thấy,” ông nói. Đi với phở đơn giản chỉ có hành lá, rau mùi, hành, chanh và ớt, tỷ lệ nước dùng và bánh là 2/1, nước dùng thì đơn giản nhưng đậm đà. Thế thôi,” ông nói.
Sự đơn giản của món này ở bắc Việt Nam bắt nguồn từ cuộc chiến tranh sau 1954 và những năm sau thống nhất năm 1975. Trong thời gian đó, thực phẩm ở bắc Việt Nam phải định xuất và được Liên Xô trợ cấp, do vậy các cửa hàng phở là quốc doanh và bán phở với nước dùng nhạt nhẽo, bánh phở bằng gạo mốc và rất ít thịt.
Một số hàng rong có tiếng có nâng cấp món này tý chút, và Andrea Nguyen, tác giả cuốn “Vào Bếp Việt Nam” giải thích rằng có những quán phở “bí mật” bán bánh phở ngon cho “khách quen”. Những quán không có được bánh phở ngon thì chào mời món quẩy ăn phụ thêm để bù trừ. Trung Quốc đã có ảnh hưởng đến văn hoá Việt Nam trong nhiều thế kỷ, như việc người Việt cũng ăn cháo (món ăn sáng phổ biến của Trung Quốc) và ăn quẩy trong thời kỳ đó, do vậy ăn quẩy với phở cũng là tự nhiên.
Bản quyền hình ảnhGETTY IMAGESImage captionPhở là món ăn nhanh
Khi phở trở lại với xuất xứ ban đầu của nó với những đổi mới trong cải cách kinh tế ở những năm đầu 1980 thì quẩy đã ở lại như bản di chúc của những thời kỳ khó khăn và ngày nay nó vẫn được ăn cùng với phở.
Vài hôm sau, Huỳnh được trải nghiệm một bát phở tuyệt vời nữa ở Blue Butterfly (69 Mã Mây) có đầu bếp là người Pháp. Mặc dù Huỳnh thích phở cổ điển Lý Quốc Sư hơn nhưng bánh phở ở Blue Butterfly có độ tinh tế hơn và nước dùng đậm hơn, gia vị tốt hơn; ta có thể thấy nó có “hơi hướng của đầu bếp được Pháp đào tạo”, ông nói.
Huỳnh thấy ngay là nước dùng là yếu tố then chốt của thành công của món tưởng chừng đơn giản này. Việc nấu nước dùng phải rất kiên nhẫn, cần đun từ 3 tiếng cho tới đun thâu đêm.
“Việc đun nước dùng lâu là bước quan trọng nhất trong việc làm phở. Trong khi phở gà chỉ cần đun xương gà lăm tăm từ 3 đến 4 tiếng, thì phở bò cần thời gian gấp đôi hoặc thậm chí suốt đêm.” Nguyễn Văn Khu, một đầu bếp ở Hà Nội, đã làm ở các nhà ăn hơn 10 năm, nói với tôi rằng thành phần truyền thống là sự kết hợp phức tạp các gia vị, gồm cả hoa hồi, quế, hạt tiêu rang, rễ rau mùi, sa trùng và hỗn hợp nướng của hẹ, hành và gừng.
Những xương trong đồ nấu có thể gồm cả vó bò, sườn bò và khớp xương mà nó, theo ông Khu, có nguồn gốc từ người Pháp ở đầu thế kỷ 20.
“Thực dân Pháp ở Bắc Việt Nam cho giết bò để làm thịt nướng và những món khác mà họ say mê. Xương xẩu và những thứ khó gậm được để lại cho đầu bếp Việt mà chẳng mấy họ tìm ra cách biến các thứ đầu thừa đuôi thẹo thành món phở ngon,” ông nói.
“Phở được bán như món ăn đường phố không đắt mà người bán thay đổi tùy theo bữa ăn, và những người thích phở đầu tiên chắc hẳn là những người làm việc trên thuyền buôn ngược suôi sông Hồng.”
Sự ưa thích phở nhanh chóng lan từ Hà Nội tới Sài Gòn (nay là TP HCM) mà ở đây người miền Nam tiếp thu nó với quan điểm hiện đại hơn.
“Người Hà Nội thích nước dùng trong không có mỡ, có rắc hành lá, húng Láng, một ít rau mùi, khi ăn có thêm ớt, dấm tỏi và nước chanh vắt. Nhưng ở Sài Gòn, nước dùng sánh hơn, mỡ hơn và ăn kèm với giá đỗ, húng ngọt, bạc hà, nước sốt chua ngọt, tương ớt, và họ cho thêm khá nhiều đường vào nước dùng,” ông Khu nói.
Trong chặng đi miền Nam, ông Huỳnh học thêm một lớp làm phở nữa ở Vietnam Cookery (26 Lý Tử Trọng, Bến Nghé, TP HCM) mà ông thấy có sự khác biệt rất lớn so với phở miền Bắc. Nó phong phú và ngọt vì cho thêm đường phèn vào nước dùng, và có thêm các miếng củ cải, giá đỗ, một số rau và sốt chua ngọt. Huỳnh thấy nó giống phở bán ở Bắc Mỹ.
Bản quyền hình ảnhGETTY IMAGESImage caption“Việc chuẩn bị nước dùng lâu công là bước quan trọng nhất để làm phở.”
“Gia vị ở miền Bắc thường nhẹ hơn và chú ý để nó tinh tế hơn. Với người không sành vị thì họ có thể nói nước dùng của miền Bắc là nhạt, nhưng hoàn toàn không phải thế. Phần cơ bản của nước dùng của miền Bắc và miền Nam là như nhau, nhưng họ dùng gia vị rất khác nhau,” Huỳnh nói.
Chuyến hành hương này cũng đưa ông tới Hội An, một thành phố cổ ở bờ biển miền Trung. Ở đây ông đã dùng thử một bát ở nhà hàng Morning Glory (106 Nguyễn Thái, Minh An) và thấy nó có vị ngọt như trước đó ông đã biết, nhưng cho biết là có thêm lạc rang, một thứ thường rắc lên các món bún/bánh canh ở Hội An.
Mặc dù là gốc miền Nam, đến cuối chuyến đi ông Huỳnh cảm thấy hiểu thấu hơn triết lý ẩm thực của miền Bắc. Ông ưa thích quan điểm cổ điển và đơn giản, và cảm kích việc chiến tranh và sự khan hiếm lương thực đã hình thành nên cách nấu nướng Bắc Việt Nam. Dựa trên kinh nghiệm, ông dự kiến sử dụng phương pháp Bắc Việt thuần túy nhất khi xây dựng thực đơn cho dự án mới của mình.
“Về phở, để chọn giữa Bắc và Nam, cái nào hơn, thì đúng là phở Bắc ngon hơn, mặc dù tôi là người Nam và quen với kiểu cách miền Nam,” ông nói.
Nhưng khi xét việc hình thành món ăn hình tượng này đã trải qua suốt thời chiến và thành phần nước dùng (mặc dù có sự khác biệt ở sản phẩm đầu ra) vẫn giữ được nguyên vẹn, ta mới rõ món phở này có nhiều cách thể hiện biết nhường nào.
Nó là món ăn của mọi người, thưởng thức vào bữa sáng, bữa trưa và bữa tối. Nó có thể được dùng cho cả người thanh cảnh ở miền Bắc cũng như người nhạy bén hiện đại ở miền Nam. Trên hết, nó là hiện thân của lịch sử hiện đại của đất nước này và của tinh thần kiên cường và bất khuất của Việt Nam.
Trên đường đời, mỗi bước đi đều không hề dễ
dàng, sẽ luôn có những vấp váp, tổn thương… Ở mỗi giai đoạn, sẽ luôn
có những vị “thầy” xuất hiện giúp bạn vượt qua. Họ không ở đâu xa, nhưng bạn
nhất định cần nắm chắc.
1. Tri thức
Người thầy đầu tiên, là tri thức.
Tri thức chính là bảo bối của vận mệnh, nó sẽ dạy bạn làm thế
nào để thay đổi cuộc sống của mình!
2. Cảm hứng
Người thầy thứ hai, chính là cảm hứng.
Cảm hứng là người thầy tốt nhất của bạn, nó sẽ dạy cho bạn cách để
theo đuổi lý tưởng của riêng mình.
3. Nỗ lực
Người thầy thứ ba, chính là nỗ lực.
Nỗ lực giúp bạn tiến về phía trước. Nó sẽ dạy cho bạn biết rằng
đằng sau thành quả đạt được là những giọt mồ hôi!
4. Lạc quan
Người thầy thứ tư là lạc quan.
Lạc quan là vị thuốc tốt cho cuộc đời của bạn, nó sẽ dạy
bạn biết làm thế nào để đối mặt với cuộc sống!
5. Tự tin
Người thầy thứ năm là tự tin.
Tự tin là bạn đã thành công một nửa, nó sẽ dạy cho bạn biết
rằng chỉ cần một chút tự tin + nỗ lực = thành công!
Hãy thử kiểm tra con đường nhân sinh của bạn, xem thử có phải đã
từng nhận sự trợ giúp của 5 người thầy này hay không?
Năm vị “thầy” này lúc nào cũng xuất hiện trong tâm chúng ta, là
một phần trong sinh mệnh của chúng ta, chính là để giúp chúng ta trở nên tốt
đẹp hơn, vững vàng hơn trên con đường phía trước.
Vì nhiều lý do, trong đó có phần lỗi kỹ thuật nên hôm nay, sau nửa tháng mới viết được về chuyến đi này.
Những địa điểm sẽ tới trong chuyến đi lần này là niềm mong mỏi bấy lâu nay của mình. Nên khi cơ quan tổ chức chuyến đi mình mừng quá.
Từ thời học sinh phổ thông, qua sách vở; lúc trưởng thành thì được biết qua sách, báo, đài, TV rồi Thơ - Ca - Nhạc - Họa... mình đã biết về sự ác liệt của các cuộc chiến tranh ở vùng này. Ngay cả trước chuyến đi mình cũng đã tìm hiểu thêm về các thông tin địa điểm sẽ tới. Nhưng có vào đến nơi mới thấy sự khốc liệt, tàn bạo mà cuộc chiến đã tạo ra ở nơi mảnh đất này.
Ý nghĩ của mình là Đau và Buồn. Vẫn đã biết chính trị đã coi thường mạng sống của con người như cỏ rác nhưng không nghĩ là đến mức độ như vậy.
Nói là đi miền Trung, nhưng lần này bọn mình chỉ đi đến các tỉnh Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng trị mà thôi. Đó là những nơi như: Ngã Ba Đồng Lộc, Nghĩa trang Trường Sơn, Thành cổ Quảng Trị, Hang Tám Cô.... Thật ra, đây chỉ là những địa điểm tiêu biểu của 3 tỉnh này mà thôi, chứ còn riêng tỉnh Quảng trị mình nghe nói có tới 72 nghĩa trang Quốc gia - Thật khủng khiếp. Người dân nơi này thường nói: Đi đâu cũng gặp các anh - Vì sức đâu mà quy tập hết, nên làm nhà, đào giếng... đều gặp rất nhiều hài cốt các anh (ở đây mình nói gồm cả binh sỹ - liệt sỹ 2 bên). Chương trình của chuyến đi lẽ ra phải 4 ngày mới đủ, nhưng nén lại còn 3 ngày nên cả đoàn rất vất vả; thời gian ngồi trên ô tô quá nhiều, thường phải đến 12h và 19h đoàn mới về đến khách sạn. Và quan trọng nhất là một số điểm mình kỳ vọng được đến như sông Thạch Hãn, với bài thơ nổi tiếng của Lê Bá Dương (Dũng sỹ, Nhà thơ, Nhà báo...) Lời gọi bên sôngđược khắc ở bờ sông:
Đò lên Thạch Hãn xin chèo nhẹ
Đáy sông còn đó bạn tôi nằm
Tan chơ chiều xuôi đò có vội
Xin đừng khuấy đục dòng trong
thì không đến được; hay như di tích cây cầu Hiền Lương trên sông Bến Hải dù có đi qua cũng không dừng lại... Mình tiếc quá, mấy khi có cơ hội đâu !!! Cũng may đoàn đóng đô ở Đồng Hới, khách sạn bên dòng sông Nhật Lệ, cạnh lũy Đào Duy Từ nên đã có cơ hội ra thắp hương ở tượng đài Mẹ Suốt, cửa biển Nhật lệ.
Nhưng dù sao, chuyến đi này cũng thỏa nguyện Tâm mình - Vui lắm. Và đây là mấy tấm ảnh đã chụp trong chuyến đi này: Ngã Ba Đồng Lộc: Đây bây giờ là khu tưởng niệm các Anh hùng liệt sỹ của ngành Giao thông vận tải trong thới kỳ chống Mỹ. Cách đây hơn 40 năm, trưa ngày 24 - 7 - 1968, như mọi ngày 10 cô gái Thanh niên xung phong ra làm nhiệm vụ. 16h30', trận bom thứ 15 trong ngày dội xuống Đồng Lộc, một quả bom rơi xuống ngay sát miệng hầm, nơi các cô đang tránh bom. Tất cả đã hy sinh khi tuổi đời còn rất trẻ, phần lớn trong số họ chưa lập gia đình.
Mười bát nhang hương cắm thế đủ rồi
Còn hương nữa hãy dành phần cho đất
Ngã xuống nơi này đâu chỉ có chúng tôi
Bao xương máu mới làm nên Đồng Lộc
Lòng tưởng nhớ xin chia đều khắp
Như cỏ trong thung như nắng trên đồi.
...Cần gì ư lời ai hỏi trong chiều
Tất cả chưa có chồng và chưa ngỏ lời yêu
Ngày bom vùi tóc tai bết đất
Nằm xuống mộ rồi mái đầu chưa gội được
Thỉnh cầu đất cằn cỗi nghĩa trang
Cho mọc dậy vài cây bồ kết
Hương chia đều trong hư ảo khói nhang.
Vương Trọng - 5/7/1995
Nghĩa trang Trường Sơn: Chuyến này, Đoàn mình đi đúng những ngày mưa tầm tã, có lẽ mưa dữ nhất là ở đây, nơi có hơn một vạn mộ Anh hùng liệt sỹ của khắp các tỉnh thành cả nước đã hy sinh khi mở đường, xây dựng và bảo vệ Đường mòn Trường Sơn được quy tập. Ai cũng đều mong được thắp cho mỗi phần mộ một nén hương tưởng nhớ, nhưng không xuể đâu các bạn ạ - Gửi gắm các đồng chí đang trông coi ở nghĩa trang vậy.
Thành cổ Quảng trị:
Đây là nơi diễn ra cuộc chiến khốc liệt 81 ngày đêm của 2 bên (tại sao là 2 mà không phải là 4 thì nhờ các bạn hỏi pác Gúc gồ nhé). Không thể tượng tượng nổi, chỉ riêng máy bay B52 thôi nhé mà tới 60 lần 1 ngày rải thảm; và lượng bom thả xuống là 120 nghìn tấn (tương đương 7 quả bom nguyên tử mà Mỹ đã ném xuống Hirosima của Nhật Bản) chưa kể đạn pháo các cỡ của 2 bên... Khủng khiếp. Trận này mình nghĩ nó phải được sánh với trận Tour ở châu Âu năm 732 - Trận đánh mà các Sử gia đánh giá là 1 trong 15 trận đánh có ý nghĩa nhất trong lịch sử nhân loại. Và như vậy thì thịt xương nào còn nguyên vẹn cơ chứ. Hài cốt các anh đều bị vùi lấp... Tôi mới hiểu hơn ý nghĩa của bài hát Cỏ non Thành cổ do nhạc sỹ Tân Huyền sáng tác: Cái chết làm nên sự sống, máu xương đổ xuống và cỏ lên xanh, xanh đến không thể tin được nơi đây từng là chiến trường ác liệt nhất, đổ nhiều máu xương nhất...:
...Cho tôi hôm nay vào Thành Cổ
Thắp một nén nhang viếng người nằm dưới cỏ.
Cỏ xanh non tơ. cỏ xanh non tơ.
Xin chớ vô tình với người hy sinh
Trên mảnh đất quê mình.
Hang Tám Cô:
Ngày 14 - 11 - 1972, bom Mỹ đánh vào đường 20, nơi có một đội thanh niên xung phong và một tiểu đội pháo đang đóng. Đội thanh niên xung phong gồm 8 người, 4 nam 4 nữ. Anh lớn tuổi nhất khi đó 37 tuổi, còn 7 người còn lại tuổi từ 18 đến 20. Để tránh bom Mỹ, 8 người đã vào trong một hang núi ngay bên cạnh đường để trú. Lúc đó, bầu trời đường 20 như vỡ vụn bởi tiếng gầm rú của động cơ máy bay và những trận bom. Không chỉ mặt đường 20 bị cày nát mà ngay cả những khối núi chung quanh cũng rung chuyển bởi những đợt bom.
Khi khói bụi tan đi, những đơn vị khác chiến đấu gần đó bàng hoàng nhận ra cửa hang Tám Cô đã bị một khối đá khổng lồ nặng hàng trăm tấn bịt kín. Chạy đến nơi thì họ chỉ nghe thấy văng vẳng tiếng kêu cứu của đồng đội phía sau tảng đá. Tảng đá đã ngăn cách bên ngoài với bên trong. Những người bên ngoài sau trận bom đã tìm thấy hang, nhưng không sao có thể mở được đường vào. Khối đá quá lớn.
Họ chỉ biết lấy cây tre dài thông qua một chỗ hở để đưa nước uống và lương khô cho những người bị giam trong hang. Mỗi lần có xe qua, người ta lại tìm cách, kể cả dùng mìn phá đá, nhưng vô vọng.
Sau 9 ngày, những người bên ngoài không còn nghe thấy tiếng kêu khóc bên trong nữa…..Nơi đó từ đó gọi là hang Tám Cô. Dù chỉ thực sự chỉ có 4 cô.
Đến tận năm 1996, khi làm đường qua đây, hài cốt của 8 liệt sĩ mới được đưa ra khỏi cái hang oan nghiệt.
Vũng Chùa - Đảo Yến:
Đây là nơi an nghỉ cuối cùng
củaĐại tướng Võ Nguyên
Giáp trên ngọn núi Thọ, mũi Rồng ở
vùng biểnVũng Chùa – Đảo Yến thuộc dãy Hoành Sơn đâm ngang ra biển.
Đây là nơi linh thiêng nên việc bảo vệ rất cẩn trọng; mọi người đến viếng chỉ được đem 1 bó hoa nhỏ, còn hương sẽ do các chiến sỹ trực tại Mộ đưa cho - mỗi người 1 nén. Không được hút thuốc lá và nhất là chị em phụ nữ không được vào nếu mặc hở hang, váy ngắn. Xin mọi người lưu ý cho.
Khu vực này hiện vẫn chưa hoàn thiện nên không có khu vệ sinh dành cho những người đến viếng.
Mình chụp nhiều ảnh, vì điều kiện thời tiết cũng không đẹp lắm, song vì tôn trọng quyền nhân thân nên mình không đăng ở đây.
Bây gì không kể các bạn trẻ, nhiều người lớn chúng ta cũng quên danh từ Nước cơm ấy chứ, vì toàn dùng nồi cơm điện mà. Thật tiếc.
Nước cơm là thực phẩm giàu chất dinh dưỡng, lành tính với tất cả
mọi người kể cả trẻ sơ sinh và còn là vị thuốc chữa ngộ độc thực phẩm nhẹ nữa các bạn ạ.
Ngày
trước điều kiện kinh tế khó khăn, nhiều sản phụ sinh con không có sữa phải lấy
gạo nấu lên rồi múc nước cơm ra cho con ăn thay sữa. Khi con lớn hơn, nhiều mẹ
vẫn chắt nước cơm cho con uống để con lớn nhanh, khỏe mạnh.
Trong
nước cơm có các tinh chất rất tốt giúp ngăn ngừa viêm dạ dày, đường ruột và
nhiều bệnh liên quan đến đường tiêu hóa.
Trong
hạt gạo, lượng tinh bột chiếm 70%, trong đó khoảng 8% lượng protein và nhiều
loại vitamin, đặc biệt là vitamin nhóm B, các chất khoáng như Natri, photpho…
Mặc
dù lượng vitamin và khoáng chất có hàm lượng rất nhỏ nhưng có vai trò quan
trọng về dinh dưỡng và chuyển hóa quan trọng trong cơ thể con người nên nước
cơm được coi nhưbài thuốc quý.
Nấu nhanh nồi cơm trên bếp (không phải nồi cơm điện các bạn nhé),
khoảng mươi phút cơm sôi, chắt gạn được 1 bát con nước cơm để dùng rồi. Nếu
dùng để chống độc nhẹ thì ta thả vài hạt muối trắng, vài lát gừng cho người
bệnh uống sẽ hiệu nghiệm ngay.
Ngày nay, đa số các gia đình đều nấu bằng nồi cơm điện nên đã bỏ
phí một loại dược phẩm quý giá rồi. Nhưng khi cần và đã biết tác dụng của nước
cơm hẳn ta sẽ làm được ngay thôi, phải không các bạn.