Bài này viết hồi 6/2016, nay đôn lên cho có kỷ niệm.
Phần I
Quái xế Hà Thành có thể chia thành nhiều giai đoạn.Tuy nhiên,
xét về cơ bản có 3 giai đoạn chính: Trứng nước, thụ...phấn và sinh sôi.Nếu có
cố ghép thêm giai đoạn sau này thì chỉ có thể gọi là giai đoạn tồn tại lay
lắt.Nào, mời mọi người cùng nghiên cứu.
Bài I Ngày xửa ngày xưa.
Ra đời đã được gần dăm ba thập kỷ, đua xe
trái phép quậy tung đất Hà Nội đến tận bây giờ mà các cơ quan chức năng vẫn
chưa có phương thuốc đặc trị. Luồn lách trong các ngõ phố, thách thức lực lượng
công an, hạ gục các bậc đàn anh, các quái xế trẻ ghi tên mình trong trí nhớ của
những kẻ đi đêm bằng những thành tích mà chỉ có những kẻ điên khùng mới dám
làm. Điều gì đã đẩy đám trẻ lao vào những cuộc chơi tử thần đó. Tôi xin
lược sử sự ra đời và hình thành của những kẻ ngông cuồng này với mục đích tìm
ra phương thuốc hữu hiệu.
Ngày xửa ngày xưa
Không thể không nhắc đến những chiếc xe đạp, kẻ một thời đã từng
quậy tung đất Hà thành.Nhớ thủa đó tôi có con địa hình, vứt cho thằng bạn, mình
đóng con xe ga có tiếng pô ý như LS.Tôi cày dọc phố Huế lên tuốt lăng bác.Được
cầm cờ lại có tiếng pô khá khủng nên gần như đi đến đâu là mọi người dẹp ra tới
đó.Quay lại thấy thắng bạn coi cọc của mình đang chổng hết cả mông lên đạp con
địa hình mà thương.Thế mà nó cũng cầm cờ được đoàn xe đạp đến đích cuối cùng là
Hồ Tây.Nể ông bạn mình thật.
Vào đầu những năm 1990, phong trào đua xe đạp trở thành mốt của
giới học sinh Hà thành. Nhiều người chỉ biết những đoàn xe đạp rồng rắn chạy
rào rào trên đường phố là do đám học sinh tan trường biểu diễn chứ ít biết khai
sinh ra trò này lại là đám trẻ bán kết quả xổ số. Giờ kết quả chúng phóng điên
cuồng trên từng con phố, đua với nhau từng chặng chỉ để giành 1 người khách.
Hết giờ chúng tụ tập tại các quảng trường Nhà Hát lớn, Ba Đình,
Tượng đài Lê nin, khách sạn Deawoo…để biểu diễn. Nổi tiếng nhất đám kết quả lúc
đó là Thắng “hủi” với khả năng đi một bánh trên phố mà không ngại đông người.
Nhưng chỉ được 1 thời gian, hắn chấp nhận thua Long “trễ” sau một cuộc thi bốc
đầu đi qua 6 chiếc xe đạp dựng thành 2 hàng dọc. Từ đó trở đi hắn chỉ là kẻ
chạy sau Long mỗi khi ra phố.
Nhưng tất cả nhanh chóng bị giải tán bởi lực lượng bảo vệ lăng,
công an phường. Thắng “hủi” nhớ lại: “Công an lúc đó không tịch thu xe mà rút
van bắt dắt bộ về. Tức nổ mắt. Về sau có ông già cứ lang thang ở Quảng trường
Ba Đình để bán van. Chỉ 2.000 một cái nhưng có đứa hết sạch tiền bán kết quả vì
một tối bị bắt tới 4-5 lần”.
Đua xế điếc cuối cùng cũng bị vùi dập bởi đám xế nổ. Long “trễ”,
Cá “vỉa”…là những kẻ đầu tiên dám đầu tư tiền để nhập vào những “lãng tử đường
phố”. Những kẻ còn lại trong đám bán kết quả chiều chiều đành ngậm ngùi đạp xe
lên Quảng trường Ba Đình đứng xem đồng đội biểu diễn. Thi thoảng “vật” quá thì
Thắng “hủi” đành mở mồm năn nỉ “đồng đội cũ” cho mượn xe thể hiện vài vòng.
Với năng khiếu bẩm sinh, hắn luôn “cầm cờ” mỗi khi vào cuộc.
Thắng nổi nhất với khả năng vào vỉa tốc độ lớn: “Bí mật của đua xe chỉ đơn giản
là biết ăn cua. Đường Hà Nội như bàn cờ, nhỏ và cua gấp. Nếu không giật về số 2
để vỉa thì cả xe lẫn người có thể bay lên vỉa hè, đập đầu vào gốc cây mà chết”.
Nhưng trò cướp vỉa thường chỉ giúp đám đua xe chạy khi bị công
an đuổi vì Bờ Hồ lúc đó mới là đường đua chính thức. Những “anh tài” mới xuất
hiện: Quân “già”, Tú “quý”, Tùng “quỳ”, Tiến “tẩu”. Nổi nhất trong hội này là
Tiến tẩu với độc chiêu đánh lửa chân chống, bốc đầu và… chạy công an. Một quái
xế cùng thời cho biết: “Nó không bao giờ dừng lại ngay cả khi tắc đường mà sẵn
sàng lao lên vỉa hè để đi tiếp. Chỉ cần xểnh ra là nó sẽ bóc lịch vài niên vì
nó quá nổi”.
Quả thực tai tiếng của Tiến “tẩu” nổi tới mức chỉ cần thấy nó
ngoài đường là hàng chục xe khác bám theo lập đoàn chờ đua. Sướng lên Tiến tẩu
rồ ga kéo cả đoàn chạy quanh Bờ Hồ, lao vào phố cổ, đâm lên Hồ Tây, chạy dọc đê
Yên Phụ…
Cứ mỗi chặng như vậy hắn loại được không ít những tay mơ đú dởn
chạy theo rồi bị xoè tại các vỉa hiểm như: Cứu Thế, Công an quận Hoàn Kiếm, Ngã
ba Tôn Đản…Một số khác thì ngáo ngơ bị cảnh sát cơ động bắt. Đến gần nửa khuy
đội hình của Tiến “tẩu” chỉ còn độ 20 tay lái. Lúc này mới đến những vòng đua
nảy lửa. Chúng chạy quanh đường Ngô Quyền, Hai Bà Trưng, Bà Triệu, Trần Hưng
Đạo… để thử thách nhau.
Kẻ nào cầm cờ thì kẻ đó được quyền dẫn đường. Thế mới có chuyện
thằng cầm cờ rẽ phải, thằng đi sau vào vỉa không kịp xoè kéo theo một lũ phía
sau đè lên nhau.
Phần II
Còn nhớ thời oai hùng của Tiến Tẩu.Hắn đi đâu,cả thế giới đua xe
theo tới đó.Những Quân già,cá vỉa,Tú quý dù chẳng kém lắm cũng đành đi theo cho
đẹp đội hình.Mình không biết đua nhưng cũng bám theo,mấy lần suýt bị cơ động
tóm nhưng được đội này tráng trứng cứu.Đã thế bọn nó còn rủ đi ròng cơ động
vòng quanh thành phố chơi.Đời không học được chữ ngờ,mình đưa hết cả đám lên
báo,thằng nào thằng nấy trốn.Tiến tẩu bặt tăm 1 thời gian sau thấy xuất hiện
với cái...vợt tennis. keke. Thôi, không dông dài nữa,mời các bạn theo dõi tiếp
phần II.
Nếu nói về đua xe, tất cả những kẻ đi đêm cũng đều thừa nhận,
Tiến “tẩu” với chiếc Dream “chiến” đã tạo ra một “thời kỳ vàng son” cho thế hệ
đua xe trái phép.
Từ chuyện chuyển đường đua Bờ Hồ đến Cửa Nam là cả một bước
ngoặt vì độ khó đã được tăng lên. Độ khó của cuộc đua tăng cao hơn nữa khi Tiến
“tẩu” chuyển toàn bộ lộ trình đua vào khu vực phố cổ. Không biết bao nhiều kẻ
đã phải thí mạng, vỡ đầu mẻ trán vì những góc cua gấp, đường đua nhỏ.
Ấy vậy mà Tiến “tẩu”, Long “trễ”, Quân “già”…thoát hết để lại
hậu quả cho đám nhóc con mới biết đua xe. Và cũng từ đó, chiếc Dream “chiến”
được coi là “con xe vô địch”. Thời kỳ hoàng kim của Tiến “tẩu” tồn tại lâu nhất
trong thế hệ những kẻ đứng đầu giới đua xe trái phép (từ cuối những năm 90 sang
đầu những năm 2.000). Và kẻ hạ gục hắn lại là một kẻ rất trẻ và không hề có
danh tiếng.
Giới đua xe lúc đó chỉ biết có một nhóm mới thường tách riêng
cùng biểu diễn với nhau tại khu vực đường Phùng Hưng. Chúng hoặc đua vòng quanh
Phùng Hưng-Hàng Gà, hoặc tổ chức thi bốc đầu. Và kẻ lạ mặt kia hạ bệ Tiến “tẩu”
trong mắt giới đua xe chỉ bằng một độc chiêu: Vừa bốc đầu vừa đá lửa bằng…ống
pô.
Cái tin đó lan truyền nhanh tới mức vài ngay sau Tiến “tẩu”
chẳng còn là cái thứ gì đáng kể để dẫn đoàn đi đua cả. Nhưng ngay chính kẻ soán
ngôi kia cũng có vẻ không hứng thú với ngôi vị mới mà tự chìm dần để thế hệ xe
ga lên ngôi bằng tốc độ.
Không ăn được các đoạn vỉa nhưng những xe như @, Avenis, Dylan,
SH có khả năng bứt tốc độ tại những đường thẳng. Chính vì vậy trong một thời
gian dài, xe ga vừa dùng tốc độ để thống lĩnh, vừa dùng uy quyền của kẻ lắm
tiền để loại bỏ những Wave, Dream…ra khỏi đội hình. Đó là khoảng thời gian từ
năm 2003 đến 2004 với những phi đội xe ga không cần kẻ cầm đầu, lầm lũi diễu
hành trên các con phố một chiều và xé gió khi công an đuổi.
Vào khoảng cuối năm 2003 đến 2004, với sự “kèm cặp” chặt chẽ của
lực lượng cảnh sát, đua xe trái phép ở Hà Nội giảm hẳn. Các khu phố nơi dân đua
xe thường tụ tập như Hàng Ngang-Hàng Đào, Chợ Đồng Xuân, Cấm Chỉ, Tạ Hiện, Ngô
Quyền…hoặc bị quy hoạch thành đường một chiều, hoặc trở thành đường đi bộ khiến
chúng “bơ vơ như kẻ không nhà”.
Không chấp nhận thực tế, các tay đua phố cổ thế hệ 8X chờ đến
nửa đêm, khi các con phố hết cấm xe, các trung tâm ăn uống Cấm Chỉ, chợ Đồng
Xuân đã đông khách. Không còn những kẻ cầm đầu, các đội đua chỉ còn từ 5 đến 10
xe, điên lên thì phóng dọc theo Phan Đình Phùng, vòng qua bốt Hàng Đậu theo
đường Quán Thánh lên Hồ Tây.
Nhưng cũng chỉ được năm phút, cứ có bóng dáng công an là mỗi đứa
chạy một ngả, muốn tụ lại cũng không được. Các cuộc đua nhanh chóng rã đám. Vấn
nạn đua xe tưởng như đã được giải quyết.
Các nhân vật của chúng ta lúc này mới bắt đầu xuất hiện lại.Tiến
tẩu thi thoảng thập thò Hàng Nón cùng 1 đội hình toàn các em người đẹp, chân
khá dài dù chưa đến nách.Ban ngày hắn oách lắm,toàn đeo vợt tennis.Ban đêm thì
thoảng thấy hắn phóng vù vù trên đường như chẳng muốn gặp ai.Có khi hắn lại
lững lờ như con cá vàng với chiếc LX cũng 1 đoàn người đẹp.
Đám đua xe thế hệ mới kém cỏi quá.Đến kẻ đã thất thế còn dám ra
đường thì còn gì mà nói.Xin thưa, không hẳn là thế.
Phần III Quái xế 8X
Nhớ hồi trước cứ Dream là phải tháo yếm,bóc tem hoặc dán tem mờ
cho nó oách.Anh em gọi đó là Dream chiến.Chán chiến,chán cả @,SH,Dylan,anh em
quay qua Wave.Nào thì sơn đỏ,tháo yếm,la răng...tự dưng xuất hiện thêm Wave
chiến.Thực sự là Wave nhìn mềm quá,chẳng chiến tí nào.Nhưng nghe nói giờ lại
quay về Dream chiến.Anh em ai biết cho vài ý kiến.Giỏi hơn thì viết luôn bài
post lên đây nhé.
Sự kiện xe máy giảm giá vào đầu 2005 cùng hàng loạt xe lậu nhập
về khiến thanh niên Hà Nội lại lao vào cuộc chơi mới, sẵn sàng thí xe. Những
chiếc Wave lậu giá chỉ 5-6 triệu đồng có thể bị vứt đi không thương tiếc nếu
quái xế cảm thấy bị “quây”.
Để khác người, giới “tổ lái 8X” đồng thuận cùng chơi màu đỏ, bóc
tem gốc, dán tem Wave Alpha, không thèm đeo biển để trêu tức cánh sát cơ động.
Phong trào này trở nên phổ biến đến mức đêm nào khu vực chợ ẩm thực Đồng Xuân
cũng có vài dàn xe không biển để dọc trên hè. Đến giờ từng đoàn Wave đỏ dàn
hàng ngang đi với nhau như diễu hành.
Nổi bật lên trong thế hệ mới này lại không phải là những nam
thanh niên tóc xanh đỏ mà lại là những bóng hồng. Các tổ lái tóc dài này còn
điên cuồng hơn những kẻ khác giới. Các ả khoái nhất kẹp 3, luồn lách trên các
con phố đông người rồi hò hét như man dại.
T.H, một nhân viên cũ của Tràng Tiền Plaza sinh năm 1986 cho
biết: “Đội em có 6 đứa, bé nhất là 15 tuổi, toàn dân phố cổ cả. Cuối tuần nào
cả lũ cũng đi đua. Anh cứ hỏi bất kỳ đứa nào hay đi đêm cũng đều biết bọn em
chuyên đi Wave vàng”. Không chơi được kỹ thuật như đám con trai, giới nữ phân
biệt đẳng cấp bằng độ…hâm. Chẳng cần biết đường xá thế nào, cứ lên xe là kẻ
ngồi trước, đứa ngồi sau cùng hét.
Trong khi đó đám trai trẻ lại thể hiện một trình độ khác. Chíp,
một tổ lái thuộc hệ cũ cho biết: “Tổ lái ngày trước vào vỉa 70 thì bọn nhóc bây
giờ chơi hẳn 80-90km/h. Kinh dị hơn có thằng còn bốc đầu bằng một tay. Nói
thật, Tiến “tẩu” mà thò mặt ra bây giờ chỉ có…mất điện”. Mặc dù không còn những
kẻ cầm đầu nhưng giới quái xế 8X vẫn có những cái tên khiến không ít kẻ phải nể
mặt như: Sơn “tân”, Hoàng “cu”(1987)…
Những chú nhóc này không chỉ siêu bốc đầu mà còn dám bốc với tốc
độ 70-80km/h. Chính Tiến tẩu cũng là một nhân vật bị 2 tên nhóc 8X này phá giá
(hạ bệ) khiến hắn không còn đường quay lại với đường phố. Chíp khẳng định thêm,
những quái xế 8X này gần như chẳng ngại gì công an vì chúng rất liều. Trong khi
cảnh sát cơ động chỉ dám đuổi trên các con đường thẳng là chính thì chúng lao
vào phố cổ, chặt vỉa choen choét, batinhê quay đầu 180 độ…Lực lượng cảnh sát
chỉ có mai phục thì bắt được chứ đuổi theo thì…nguy hiểm lắm.
Nếu cứ theo dòng lịch sử đua xe trái phép, chắc không lâu nữa
đua ôtô sẽ là chuyện không lạ. Hẳn chúng ta còn nhớ năm 2003, cả trong nam lẫn
ngoài bắc, hiện tượng đua xế hộp đã xảy ra nhưng lực lượng cảnh sát đã kịp thời
dập tắt. Nếu bây giờ chúng ta không có sự chuẩn bị trước e rằng quái xế hệ 8X
sẽ nhanh chóng lên đời. Đến lúc đó lại lo đi đuổi như bắt đua xe máy bây giờ
thì…hơi mệt.