Một bài phân tích tổng hợp khá hay, tôi lượm trên Net.
TQ đã biến tàu (frigate: khu trục hạm) hải quân thành tàu tuần duyên (Coast Guard) nhưng vẫn trang bị súng là vi phạm tiêu chuẩn quốc tế vì tàu tuần duyên chỉ có súng nước (water canon). Khi tàu TQ xâm phạm hải phận của Senkaku thuộc Nhật. Nhật phản đối, TQ nói đó là chủ quyền của TQ?
Khi 5 nhà xuất bản sách tại Hong Kong lên tiếng chỉ trích
Tập Cận Bình qua báo chí, vài hôm sau 5 người này mất tích, có tin là bị bắt về
lục địa. Nhà cầm quyền TQ im lặng mặc dù dân HK biểu tình hàng ngày đòi trả tự
do cho 5 người này. Sau 3 tuần, TQ mới xác nhận việc giam giữ.
Tòa án Phi đồng ý để Phi ký nhận mở các căn cứ quân sự (9
địa điểm) cho Mỹ đóng quân. Nhật vừa giúp Phi phóng vệ tinh viễn thám, nói là
dùng cho nông nghiệp, thời tiết, cấp cứu vì có thể nhận diện các vật rất nhỏ nhưng
ai cấm vệ tinh này theo dõi tàu, máy bay của TQ??? TQ phản đối cho rằng Phi làm
cho tình trạng căn thẳng thêm (TQ không nhắc đến việc đem máy bay ra đảo).
Thị trường chứng khoán Thượng Hải tuy nhỏ (3,500, đến
21-1-2016 chỉ còn 3000) nhưng là bộ mặt “kinh tế tư bản” của TQ. Dân Tàu vốn có
máu cờ bạc nhảy vô mua bán. Nhưng tin tức bị bưng bít nên khi nền kinh tế sản
xuất chậm lại, thị trường nhà cửa đứng… nhà nước quay ra kêu gọi dân tiêu xài để
đẩy guồng máy kinh tế nhưng dân mất việc làm, về quê thì lấy ai tiêu xài? Chứng
khoán tuột dốc, nhà nước TQ bắt đóng cửa. Khi mở cửa, lại tuột dốc tiếp. Nhà nước
TQ bỏ 500 tỷ Mỹ kim ra để cứu vãn nhưng sự can thiệp của nhà nước đi ngược lại
những lời khuyến cáo của các nhà quan sát quốc tế. IMF nói rằng trong năm qua TQ
đã mất 500 tỷ chạy ra khỏi nước (TQ cãi rằng đó là tiền nhà nước đầu tư không
phải là thất thoát).
Quốc tế tiên đoán khi nhà nước TQ hết ý kiến làm sao cứu
vãn kinh tế là lúc TQ rơi vào hỗn loạn. Trong cuộc họp Thượng đỉnh kinh tế tại
Davos (Switzerland), TQ nói rằng suy thoái kinh tế của TQ sẽ gây thiệt hại cho
Tây Phương nhiều hơn là TQ. Nhưng theo các nhà quan sát thì chỉ có Á Châu, Phi
Châu và Nam Mỹ sẽ bị ảnh hưởng vì viện trợ kinh tế của TQ. Đã có những công ty
thép, khai thác mỏ, nguyên liệu tại các nước kể trên bị phá sản vì TQ không còn
nhận nguyên liệu và dĩ nhiên không trả tiền (cũng như chuyên mua dưa hấu, TQ đặt
mua cho nhiều rồi lúc chót không nhận hàng). Tại Ba Tây (Brazil) cả một thành
phố và phi trường bỏ hoang vì TQ xây qua chương trình viện trợ nhưng chẳng có
ai đến ở. Rõ ràng TQ làm kinh tế như chuyện trẻ con: “tao sập tiệm kinh tế, nếu
mày không cứu tao thì mày thiệt hại chứ tao không sao đâu” (ý nói dân Tàu chết
chứ đảng CS vẫn cầm quyền).
Ngày 21-1-2016 Tập viếng thăm Saudi, Egypt ký các hiệp ước
kinh tế (nguyên liệu, đường xá) trong khi Nhật nhảy vào giúp Iran khai thác dầu
hỏa nhưng lại ký hiệp ước mua dầu của Mỹ và Mỹ đưa 12 chiến đấu cơ F-22 cùng
hai hàng không mẫu hạm đến đóng tại Nhật. Nhật cũng đã vừa ra mắt chiến đấu cơ
tàng hình (stealth jet fighter) Made in Japan. Ngày 22-1-2016, Tập đến Iran để
ký các hiệp ước thương mại, không thấy nói trị giá bao nhiêu. Xem ra TQ sẵn
sàng buôn bán với bất kỳ nước nào có nguyên liệu để đổi lấy những món hàng rẻ mạt
sản xuất từ Trung Quốc. Sự kiện TQ Tậpn đồng Yuan vào IMF như tiêu chuẩn quốc tế,
rồi sau đó liên tục phá giá đồng Yuan. Một nước có nền kinh tế mạnh thì đồng tiền
phải mạnh. TQ rõ ràng không thuộc vào trường hợp này.
Sau khi Tập gặp Obama, thì chuyện TQ ăn cắp tin tức (hack)
vẫn tiếp tục nhưng 5 nhân vật hacker bị Mỹ nhận diện và cơ quan (kể cả tòa nhà
nơi các hacker làm việc) đã bị phế bỏ. Theo các chuyên gia an ninh của Mỹ thì Tập
đã dẹp tiệm và mở tiệm mới, kín đáo hơn. TQ đã ăp cắp đủ mọi loại tin tức và
thiết lập các công ty, cơ quan giống y như vậy nhưng không người đủ khả năng
kinh nghiệm để điều khiển nên hiện nay các tai nạn xảy ra hàng loạt tại các
công ty, kỷ nghệ, hãng xưởng của TQ. Dĩ nhiên nhà nước bưng bít và chỉ có dân bị
thiệt hại. Ngoài chuyện ngăn chận ô nhiễm là Tập được thế giới đón nhận, ngoài
ra những Tập mong đợi: Tập nói TQ cũng bị ăn cắp tin tức nhưng chẳng nói ai, nước
nào muốn ăn cắp tin và loại tin gì của TQ bi ăn cắp (nói cho có chứ ai thèm ăn
cắp tin tức TQ vì TQ có gì bí mật hay đáng để ăn cắp đâu), việc dụ dỗ các công
ty kỹ thuật (Microsoft, Google, Amazone, Apple..) làm ăn với TQ thì zero, chẳng
được gì. Chuyện đòi các tư bản Trung Hoa trốn sang Mỹ (vì tham nhũng) thì Mỹ trả
lời theo luật Mỹ, những người này không làm gì phạm pháp Mỹ nên không có lý do
để bắt (chuyện họ tham nhũng tại Trung Hoa, mà TQ để họ trốn thoát là chuyện nội
bộ TQ). Tập về tay không.
Khi TQ cho máy bay hạ cánh xuống đảo đang tranh chấp. CSVN
phản đối. TQ nói VN cho phép, CSVN nói không. TQ không đưa ra bằng chứng là VN
cho phép: Lờ. Sau đó TQ đưa dàn khoan sát bờ biển VN hơn. CSVN phản đối dàn
khoan, quên chuyện đảo. Theo TQ thì các đảo giúp bảo vệ chủ quyền TQ chống xâm
lăng? Ai xâm lăng, đe dọa chủ quyền TQ? VN hay Phi? Tại sao TQ sợ các nước nhỏ
đe dọa chủ quyền TQ hay chính các hòn đảo đó dùng để xâm lăng chủ quyền các nước
nhỏ. Đó là chiêu gian lận của TQ.
Khi TQ ký kết song phương với một số nước về việc dùng tiền
Yuan trong việc trao đổi kinh tế. Sau đó TQ hạ giá đồng Yuan, hàng hóa TQ trở
nên rẻ hơn và tràn ngập các nước này. Đồng thời TQ ép các ngân hàng ngoại quốc
tại Trung Hoa phải nhận đồng Yuan (mất giá, không ai thích dùng hay giữ). Đó là
trò gian lận của TQ.
Khi TQ thắng Nhật trong việc đầu tư xây đường xe lửa (high
speed rail) tại Nam Dương. Chỉ vì Nhật đòi Nam Dương phải chia xẻ vốn (số tiền
tuy nhỏ nhưng đòi hỏi Nam Dương có trách nhiệm) trong khi TQ không đòi hỏi tiền
đóng góp của ND. Khác biệt là trong tiến trình xây cất, TQ tiếp tục hạ giá đồng
Yuan. Lúc ký, TQ cam kết : thí dụ 50 triệu yuan. Vài năm sau 50 triệu yuan chỉ
còn giá trị 4/5, rồi 3/5 thì sẽ không đủ trang trải chi phí và rút cục chương
trình sẽ dở dang vì hết tiền. Ai sẽ chịu sự khác biệt giá cả? Lúc đó công ty
xây cất TQ sẽ đòi tiền ND, trả bằng…dollars nếu không sẽ bỏ dở. ND không theo
dõi vì yên chí ngồi chờ công trình hoàn tất. Bỗng dưng nửa chừng bị bỏ rơi ND
biết gì mà tiếp tục quản lý? ND bỏ thì hóa ra chương trình xe lửa thành rác. Nếu
có tìm công ty thay thế thì chẳng có ai muốn nhận những gì TQ xây dở dang vì
giá trị không bền.
Khi viên chức hàng đầu của bộ Thống Kê TQ (statistics) bị
điều tra vì ăn hối lộ thì tự hỏi những con số của bộ đưa ra về kinh tế TQ có
xác thực không?
Xem bàn cờ TQ bay ra khắp nơi, xuất quân ì xèo nhưng có thực
đem lại kết quả thì phải chờ xem. Nhưng thực tế, ngoài việc xây đường xá (infra
structure) và khai thác nguyên liệu (dầu, mỏ) thì TQ chẳng còn gì khác. Hàng đắt
giá như điện thoại (thì microprocessor mua của nước ngoài), máy bay (động cơ
mua nước ngoài), xe hơi (hãng Ford yểm trợ kỹ thuật) thì chẳng có lời bao nhiêu.
Mối nguy của TQ là kinh tế bấp bênh mà nhà nước lại hung
hăng gây hấn. Quân đội TQ tuy có vẻ tân trang nhưng thực tế toàn đồ ăn cắp. Hải
Quân TQ muốn ra biển lớn nhưng kẹt Nhật, Phi, VN, Đài Loan… Sau kinh nghiệm Tây
Tạng và Hong-kong, các nước lân bang không muốn làm mồi cho TQ nữa. Liệu TQ có
thoát thế kẹt về kinh tế-quân sự hay không?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét