Lê Thánh Tông
Sông êm, trăng nhạt, ánh sao mờ,
Gác vắng âu sầu, nghĩ dáng thơ.
Mưa ngớt hoa buồn, chiều lãng đãng,
Xuân về én gọi, tiếng vu vơ....
Đêm tàn dạ bổng, hồn ngơ ngác,
Gối chiếc thương tràn, giấc mộng mơ.
Thơ tỏ mỗi ngày theo cách cũ,
Giòng Tương xuôi ngược vẫn mong chờ!
(Bản dịch của Quân Sơn)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét