Đức Thế Tôn nói:
“Làm sao quý vị có
thể giải thoát mình ra khỏi phàm ngã bằng lối sống tự hành xác khốn khổ đó, nếu
cách sống ấy không dập tắt được lửa thèm khát?” Và họ trả lời, “Đúng như ngài
nói.”
“Chỉ khi nào cái Ta
trong các ngài được chế ngự để thoát khỏi nổi dục vọng, thì các ngài mới hết
ham muốn dục lạc phàm tục. Và này, sự đáp ứng những nhu cầu thiên nhiên sẽ
không làm ai ô uế cả. Hãy ăn uống đầy đủ cho những gì cơ thể các ngài cần.
“Các loại nhục dục
đều làm người ta bạc nhược. Con người mê dâm dục trở thành nô lệ của sự đam mê
của mình. Tất cả các việc tìm kiếm khoái lạc đều là hèn hạ và thô tục. Nhưng
tôi xin nói với chư vị rằng, sự đáp ứng những nhu cầu của đời sống không là
việc xấu xa. Giữ thân thể khỏe mạnh là bổn phận đấy, vì nếu không thì quý vị
không thể có trí óc mạnh khỏe sáng suốt, và ngọn đèn trí tuệ không thể sáng
được.”
“Chư khất sỹ, quý vị
nên biết rằng có hai cực đoan mà con người không nên theo. Một là cái thói quen
buông thả để bị cuốn hút vào các đam mê quyến rũ, nhất là nhục dục. Đấy là cách
tìm kiếm thỏa mãn một cách man rợ, thấp hèn, bất lợi. Cách thứ hai, ngược lại,
là khổ hạnh hay tự hành xác, là lối sống đau đớn, thấp kém, bất lợi. Có một lối
ở giữa tránh được cả hai cực đoan đó mà quý vị nên biết. Đấy là cái Trung Đạo
mà tôi rao giảng đó.”
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét