Chả phải là bi quan và mặc cảm hay bất mãn, lo âu vì thái độ của người thân của ta, nhưng cứ nghĩ và ám ảnh: Sống thọ để làm gì khi không có ích nhỉ?
Đã sống đủ lâu để hưởng vị cuộc đời - bây giờ hưu thấy thừa, mà lại bận tâm suy ngẫm nên nản.
Tuổi tác vẫn biết là con số thôi, nhưng sống lâu mà chả làm gì cho đời, chật đất, tốn cơm thì có nghĩa chi?
Chứ sống dài rồi lại khổ mình, khổ người đâu hay vì đằng nào chả thế, 100 năm thọ mà chi?
Âu là đi sớm hòng còn chút tiền còm để lại có lẽ tốt hơn mà lại được chút ít nhớ thương ấy chứ?
Mọi thứ chỉ là bụi mà thôi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét