28/08/2022

Vợ vắng nhà...............

Ăn cắp trên web


Những gã giai trưởng thành sướng nhất khi nào? Thưa ngay, khi vợ vắng nhà. Tôi cũng như bao gã giai khác nhưng tận hưởng sự vắng vẻ đó theo lối riêng của mình.
Việc đầu tiên là dậy muộn và đánh một phát ... thật to, sau đó moi máy nhá tin cho một cô nàng đỏng đảnh hẹn hò nhau đi cafe hoặc đi ăn hoặc đi... ngủ tiếp, tùy vào cái sự vắng vẻ lâu mau của vợ.
Vợ tôi vắng nhà không mấy lâu. Thường thì ả công tác công toi hai đến ba ngày là về tắp lự, năm cũng chỉ dăm bận, còn thì hết 8 giờ vàng ngọc bấm nút chơi game, online mua sắm là ả xăm xăm về với tôi. Thế nên sự vắng nhà của ả cho tôi nhiều hân hoan và giá trị bởi đời tôi, suy cho cùng chả khác mẹ thằng tù và ả là tên quản giáo tận tâm nhưng tàn ác. Thực ra thì tôi muốn kể những gì thuộc về tôi khi vợ vắng nhà nhưng tự thấy không có gì đáng kể khi tôi tham dự một bữa tiệc tại gia mà bạn tôi tổ chức. Hắn gọi tôi từ đầu chiều, rằng thì là mà có con lợn còi, đôi chai diệu ngon, vài bần nông mắt toét ngoi lên tự ở quê cùng năm - ba cộng sự ở hãng luật theo cách hắn đọc là Bờ - Dót en Phát - Lờ. Kể ra thì thành phần và cơ cấu mồi nhậu thế cũng ổn nên tôi hăm hở nhận lời ngay và lon ton đến sớm, lúc ông mặt giời thẹn thùng mất dạng.
Hắn đón tôi vồn vã, thay câu chào là một tuyên bố hân hoan rằng hôm nay vợ tao vắng nhà. Tôi hỏi đi công tác à? Hắn nói đéo đâu, dẫn hai đứa chọi con sang thăm ông bà ngoại. Há há há, hóa ra cái sự vợ vắng nhà của hắn không hoành tráng như tôi tưởng mà chỉ là việc dịch đít sang ngang. Hắn khuyến cáo tôi, cơ mà hôm nay anh em mình hơi vất vả bởi phải tự nấu, tự nâng và tự gắp. Ngó gian bếp lạnh và hai bần nông một già một trẻ đang loi choi nhặt rau, rửa thịt tôi ngộ ra ngay. Nhưng có hề chi khi tôi chào hai bần nông kia bằng một câu cực kỳ rắm rít rằng chả hay các bác ngoi ở quê lên này lâu chưa? Họ dạ ran và gần như đồng thanh là chúng em vửa tới. Thế thôi rồi tôi ra sa lông nằm, hút xì - gà đá với ổi xanh không biết ai kháo còn nham nhở.
Khi mọi thứ đã dậy mùi và thơm nhức mũi mà vưỡn chửa thấy đám cộng sự của cái Bờ - Dót en Phát - Lờ tới tôi tỏ ý sốt duột nhưng hắn đã đập tan tâm trạng ấy ngay bằng việc mâm bát sẵn sàng và giục ra đánh chén. Tôi lại tỏ ý hay ho và biết điều rằng hãy chờ cho đông đủ. Hắn bảo đéo cần, tại sao chúng ta lại phải chờ những con người chậm trễ và kém văn minh trong phép hẹn hò uống ăn. Tôi sướng quá.
Rồi chúng đến. Sự nhàn nhã uống ăn của hắn tiệt hẳn bởi theo sau dăm ba đứa kia tuyền những ách và đuôi. Ý tôi là vợ con chúng nó. Hắn biến thành một gã bồi chuyên nghiệp và nhiệt thành với câu cửa miệng không biết moi ra ở đâu hay tự nghĩ là hãy để cho tôi làm một người đàn bà khi vợ vắng nhà. Hắn làm mọi sự chuyên nghiệp và mau lẹ, từ việc kê thêm bàn, bê thêm bát cho đến việc bố trí đít đoi chỗ ngồi.
Tôi chưa thấy gã đàn ông nào yêu bạn và những gì thiết thân của bạn như hắn. Bằng chứng là suốt bữa ăn ngoài việc hầu hạ dạ vâng lũ nhóc, gắp thức ăn cho các phu nhân, rót diệu cho bạn mỗi khi cạn hắn còn làm một việc mà tôi không ngờ tới là đi dọn chiếu giải chăn rằng ai say cứ ở lại, mai về. Tôi thì tôi đoán lo toan cho hai bần nông kia thôi bởi họ vửa ngoi ở quê lên chắc có việc gì nhờ vả hoặc thăm thú hoặc chỉ để uống một bữa diệu. Chứ như bọn tôi sức mấy và hơi đâu.
Bọn cộng sự lục tục ra về khi cuộc vui đến độ. Việc đi ăn uống tiệc tùng đưa ách và đuôi đi kể ra cũng hay ho nhưng ý thức trách nhiệm phải tăng - bo bỏ mẹ. Sự trách nhiệm không phải khi nào cũng tốt bởi nó phá hỏng những cuộc vui và vài phút thăng hoa. Mà đời người trong ngày có những lúc như thế đâu nhiều. Tôi không phải là thằng vô trách nhiệm nhưng nếu có những lúc như thế tôi sẽ tống cổ lũ kia đi. Có gì là khó khăn khi gọi một con taxi, đưa dăm đồng lẻ cùng mớ chìa khóa két, khóa nhà. Tất nhiên sau đó lại là những ủ ê, trách cứ nhưng có hề gì, bản chất của các bà vợ là thế, vấn đề là dám chơi dám chịu thôi. Cái gì cũng có giá của nó, vấn đề là hãy cố gắng đổi chác cho nó công bằng, đừng hớ quá và cũng đừng thiệt thòi quá.
Chúng về bọn tôi đâm vui hơn, sự nhàn nhã trở lại nhưng nhìn đống bát đĩa và sự bầy bừa thì tôi hiểu hãy còn nhiều gian lao lắm. Nhưng tôi hiểu sự gian lao kia sẽ thuộc về cô vợ hắn. Nhưng lại cũng oái oăm cho cái suy nghĩ của tôi khi vợ hắn a lô thông báo sẽ ở lại bên ngoại mai về bởi lũ trẻ ngủ tít mù không nỡ đánh thức giấc thần tiên. Thế cũng tốt, bọn tôi cũng đang thích lên tiên.
Tôi hợp với bần nông và thích nghe chuyện của họ. Hắn cũng thế. Suốt cả buổi hai bần nông ngồi bẹp dí chẳng biết nói chuyện gì. Thì một đằng tuyền những chuyện đến như tôi nghe nhiều khi còn đéo hiểu thì hai bần nông tối ngày cua cáy đầm phá kia hiểu được nhẽ thành bố của thiên tài. Nay họ được mở lời và nói những câu chuyện gần gũi thì phấn khởi lắm, nói cứ choang choang. Phải nói sự chịu đựng rồi bùng nổ của họ là vô đối khà khà...
Tôi nốc nhiệt tình khi hắn động viên say ngủ mẹ đây đi, tao sẽ gọi báo vợ mày một tiếng. Thằng điên, tao mà đã uống, đã say thì đéo phải báo ai hết. Cả ngày tỉnh táo phải báo cáo, giờ say cũng bắt báo cáo là thế chồn nào hả hả? Thích thì tao ngủ, không thích tao vìa. Thế thôi, sợ lồn gì buồi anh Bín nhở?
Tôi không nhớ về nhà bằng cách nao và vào lúc nào. Chỉ thấy sáng mai trở dậy lưng có vài vết xước, đùi có vài vết thâm, ngực cũng phập phồng ít vết bầm. Tôi bị ai đánh? Chả phải. Hay vợ hành? Có thể lắm, nhân lúc mình bất tử say sưa ả giả thù cũng nên. Nhưng làm gì có chuyện đó, ả yêu tôi còn chưa hết nữa là. Tôi gọi cho hắn xem chuyện gì đã xảy ra. Hắn mắng tôi bằng câu cũ rích là máy hỏi tao thì tao hỏi ai. Bỏ mẹ thật!
Nhưng có điều này hắn nói vanh vách cho tôi: vỡ 6 ly uống vang, 7 đĩa sứ loại to, gẫy 18 chiếc đũa tráng i-nox Hàn Quốc, bát không đếm được bao nhiêu vì mảnh vỡ quá nhiều, 3 chai Ông Gìa Chống Gậy đen thủng đít, thùng bia 333 còn nguyên từng ấy lon nhưng rỗng ruột, tất cả đều bị bóp bẹp theo kiểu đồng nát, mặt sàn nhà lát gỗ bị thủng nhiều chỗ. Ngoài ra còn mấy miếng lòng non dính trên đèn trần, nhiều cơ số xương vương vãi và măng miến có rất nhiều trên tường nhà. Rồi hắn kết luận mày say ngã và đi về nhà còn bọn tao lao đầu vào dọn dẹp với kết quả như vửa nêu trên ( dừng tí, đi ...).
Khà Khà.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét