Đàn bà hay cảm thấy cô đơn về đêm (khi không có chồng ở bên)
nên thường nhẹ dạ nhất lúc này.
Đám sở khanh biết thế, nên vào thời điểm này chúng mon men tán
tỉnh, gạ gẫm - thẽ thọt những lời êm tai, ngọt ngào...
Thả thính một lần chưa chắc đã dính, nhưng vài lần là ăn bả.
Đàn bà ấy mà, đã ngã lòng rồi thì họ lăn xả vào yêu, bất chấp hậu
quả một cách trơ trẽn. Lúc này, trong lòng họ chỉ có người tình; vâng lời như
một chú cún (ở đây mình không định và không dám có
ý xúc phạm tới chị em phụ nữ, những người đoan chính - Mà thực tế quanh ta đã
và đang có nhiều chuyện này).
Âu cũng là có vay, có trả. Sao để người ta cô đơn?
Nên có ai tin đâu Nhân - Quả. Chỉ khi nhận được hậu quả mới tỉnh
thì đã muộn.
Hỡi ôi!!!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét