(Bài viết có sử dụng tài liệu
Phật học phổ thông của Hòa thượng Thích Thiện Hoa)
Bất cứ ai khi đến
chùa hay đứng trước bàn thờ Tam Bảo đều phải lạy ba cái. Đây là nghi thức không
thể thiếu đối với mỗi người con của Đức Phật.
Bất cứ ai khi đến chùa hay
đứng trước bàn thờ Tam Bảo đều
phải lạy ba cái. Đây là nghi thức không thể thiếu đối với mỗi người con của Đức
Phật.
Lạy để luôn xem Đức
Phật còn tại thế
Lạy là nghi thức rất phổ thông
trong dân gian, với Phật giáo thì ý nghĩa và cách thức lễ lạy khác với các đạo
giáo khác. Đạo Phật bắt nguồn từ Ấn Độ và ngày xưa dân chúng thường bày tỏ lòng
tôn kính chân thành đến một người nào đó họ ngưỡng mộ kính mến bằng cách quỳ
xuống sát đất, đặt trán mình lên chân của vị ấy.
Đức Phật là
bậc giác ngộ được tôn kính đặc biệt tại xã hội Ấn Độ. Riêng lúc Đức Phật còn
tại thế, mỗi lần nghe pháp hay thưa thỉnh việc gì, chư Tăng thường chắp tay lạy
ba lạy rồi thưa hỏi hay ngồi nghe pháp.
Đức Phật mặc
nhiên chấp nhận cung cách này như là một tục lệ có từ lâu đời của xã hội Ấn Độ.
Tuy vậy Ngài cũng không đặt thành nghi thức lễ lạy mà để tùy tâm các đệ tử.
Sau khi Phật
Niết Bàn, hình thức lễ nghi và sự tôn kính ấy vẫn được duy trì trong các hàng
đệ tử của Ngài. Sự duy trì hình thức ấy với mục đích là luôn luôn xem đức Phật
như còn tại thế.
Mặt khác theo
cố Hòa thượng Thích Thiện Siêu thì lạy Phật vì kính trọng đức hạnh cao cả, vì
phục sát đất tâm lượng đại từ đại bi của đức Phật, trí huệ rộng lớn bao la của
Đức Phật.
Do đó, chư
Tăng mỗi khi tụng kinh ôn lại lời Ngài dạy, phải mặc áo cà sa tức áo mầu hoại
sắc trang nghiêm, lạy Phật ba lạy. Hàng đệ tử tại gia cũng theo quý chư Tăng
lạy Phật như thế.
Tuy nhiên, về
cung cách lạy ở nhiều nước có sự khác nhau do phong tục và nền văn hóa như
người Tây Tạng họ lạy nằm dài hết cả người xuống đất... Riêng Phật giáo Việt
Nam thường lạy theo phương cách ngũ thể đầu địa (hai tay, hai chân và cái đầu
đụng mặt đất). Đây là một phương cách lạy tôn kính nhất trong tất cả các cung
cách lễ lạy.
Thể hiện lòng biết ơn và niềm tôn kính với Tam Bảo
Theo giáo lý
của đạo Phật thì ba cái lạy chính là lễ lạy ba ngôi Tam Bảo: Phật, Pháp và Tăng, có năng lực dẫn
dắt con người thoát khỏi mọi phiền não và ra khỏi sinh tử luân hồi.
Đức Phật là
người đã giác ngộ và giải thoát hoàn toàn. Ngài là một bậc đạo sư, một người
chỉ lối dẫn đường cho mọi chúng sinh thoát khỏi sinh tử luân hồi. Vì thế người
Phật tử lạy cái lạy đầu tiên là để tỏ lòng thành kính, ngưỡng mộ và nhớ ơn Phật
đồng thời là thề nguyện sẽ theo gương Ngài mà tu hành để về bến giác.
Pháp là những
lời Phật dạy các đệ tử, sau đó được ghi bằng chữ, gọi là Kinh và Luật. Vì thế
người Phật tử lạy cái lạy thứ hai là lạy Pháp Bảo nhằm bày tỏ lòng thành kính,
biết ơn và tưởng nhớ đến những lời dạy của Phật. Nếu những người con Phật thực
hành theo lời dạy của Phật thì sẽ có công năng qua khỏi bể khổ, đến bến bờ giải
thoát.
Tăng là một
đoàn thể sống chung với nhau ít nhất là bốn người, bỏ nhà xuất gia đi tu, giữ
đầy đủ giới luật của Phật đặt ra, với mục đích tu hành giải thoát cho mình và
cho tất cả chúng sinh. Vì thế cái lạy thứ ba là lạy Tăng Bảo, từ các vị Thánh
Tăng xuất thế đến các vị Tỳ Kheo trụ thế tu hành chân chính, đạo đức trong sạch
và giới luật trang nghiêm.
Ngoài ý nghĩa lễ lạy Phật, Pháp và Tăng nêu trên, ba cái lạy cũng còn mang ý
nghĩa lễ lạy ba ngôi báu bên trong chúng ta và trong mỗi chúng sinh.
Phật là tính
giác, là bản thể của vũ trụ, có khắp ở mười phương hư không và trong muôn loài;
từ chim muông, cây cỏ, con trùng, cái kiến cho đến loại người và tất cả muôn
vật. Vậy lễ Phật là kính Phật tức là bảo ta, phải cung kính muôn loài:
-Với con người
thì dù là sang hay hèn, địa vị cao hay thấp, già hay trẻ, giầu hay nghèo, từ
vua quan cho đến người cùng đinh, nghiện ngập, trộm cướp, ăn xin, ăn mày… ta
đều phải cung kính, không được coi thường ai vì tuy hình tướng của họ có khác
nhau nhưng bản thể của họ đều là Phật cả. Mà đã là người con Phật thì chắc đều
biết: “tất cả những gì có hình tướng đều là hư vọng” do nhân duyên và nghiệp
sinh không thể tin vào đó được.
- Với loại vật
cũng vậy cũng phải có tâm từ bi, yêu thương nó, chăm sóc nó, bảo tồn nó, không
được làm tổn thương hoặc sát hại chúng một cách vô cớ hay vì tham ăn tục uống,
vì phô trương thanh thế, vì cầu lợi …
- Với các loài
vô tình như cây cối và các đồ vật cũng vậy không được cẩu thả vô trách nhiệm
gây tổn hại đến chúng mà phải chân quý, bảo vệ. Giữ gìn chăm sóc chúng.
Thân và đầu
cúi rạp xuống là bảo ta phải khiêm tốn lễ độ không được kiêu căng, ngã mạn và
hạ thấp cái tôi xuống vì nó chính là nguyên nhân gây khổ đau cho ta và cũng
chính là chúa tể của vô minh dẫn ta chìm đắm trong lục đạo luân hồi.
Ngửa hai lòng
bàn tay lên và cúi đầu sát hai tay là để đón nhận những tinh hoa của vũ trụ
chuyển nó vào tâm thức của mình đẩy lùi các xấu ác, mang lại các phúc lành cho
ta mà ta thường gọi là sự gia hộ của Phật và Bồ Tát.
Vì chúng sinh
cùng chư Phật đồng một thể tính sáng suốt (Phật tính), đồng một pháp tính từ bi
và bình đẳng (Pháp) và đồng một đức tính thanh tịnh, hòa hợp (Thanh tịnh tính).
Khi lạy phải
tuân theo lời Phật dạy không được suy nghĩ gì cả. Chỉ theo dõi hành động và hơi
thở của mình. Tâm phải ở trạng thái thanh tịnh, không tạp nhiễm.
Đồng thời
phải quán chiếu được việc mình đang làm, lễ xuống thì chỉ biết là lễ xuống,
đứng lên thì chỉ biết là đứng lên, chắp tay thì chỉ biết là chắp tay. Tuyệt đối
không nghĩ đến bất cứ ai hay tưởng nhớ đến bất cứ cái gì. Như thế mới thể hiện
lòng tôn kính với ba ngôi báu Tam Bảo.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét