Nguồn gốc của lễ tắm Phật bắt nguồn từ sự tích đức Phật đản
sinh, Tương truyền khi Phật giáng sinh, có chín vị rồng tới phun nước tắm rửa
cho Ngài. Cùng với nước là hương hoa do các vị trời rơi xuống làm thanh tịnh
thân Phật. Về sau Ấn Ðộ, các tự viện thường hay để tượng một vị Phật sơ sinh,
mỗi ngày tín đồ có thể tới viếng chùa và lấy nước rưới lên mình Phật như là một
hành động tẩy trừ sự ô nhiễm nơi thân Phật, cũng như thân mình. Về sau không rõ
đích xác nguyên do gì truyền thống này lần lần cải biến.
Ở Trung Hoa, vào đời Ðường, đời Tống, tắm Phật là một pháp
hội rất lông trọng, mỗi năm được tổ chức một lần vào ngày Phật đản sinh. Nhất
là ở Nhật Bản, vào khoảng năm 840, niên hiệu Thừa Hòa thứ bảy trở về sau, mỗi
năm nhằm vào ngày tám tháng tư lễ tắm Phật được cử hành vô cùng trang nghiêm
trong hoàng cung.
Vì vậy, ở Trung Hoa, Nhật Bản, Ðại Hàn, Việt Nam, lễ Phật đản
là một ngày vô cùng quan trọng được gọi là Phật Sinh Hội, Dục Phật Hội, Quán
Phật Hội, đều là chỉ vào nghi thức tắm Phật cử hành trong ngày ấy. Lý do nghi
thức tắm Phật được tín đồ Phật giáo tôn trọng và cung kính thực hành hàng năm
vì nó là một phương pháp rất hay để người tu phản tỉnh.
Phương pháp tắm Phật thì rất giản dị: bạn lên trước tượng vị
Phật sơ sinh đặt giữa một bồn nước, thông thường là nước pha trộn bởi các vị
hương thơm như nước thơm chiên đàn hương bạch đàn hương, uất đàn hương, long
não, xạ hương, tử chiên đàn, đinh hương, v.v...
Bạn quỳ xuống đảnh lễ ba lạy để bày tỏ lòng thành kính và
khiêm cung đối với vị Phật sơ sinh. Bạn cũng có thể cúng dường hương hoa, phẩm
vật, để bày tỏ lòng kính mộ của mình. Xong bạn dùng một cái muỗng múc nước
hương thơm, từ từ rưới lên thân mình Phật ba lần. Mỗi khi tắm Phật như vậy, bạn
cần quán tưởng rằng thân Phật cũng ví như là thân tâm của mình vậy. Ba muỗng
nước rưới lên thân Phật, sẽ gội rửa ba nghiệp ác do thân, miệng và ý của mình
tạo ra. Nếu nước hương thơm là thứ dùng để tắm thân Phật, thì Phật pháp là thứ
mà bạn phải dùng để tẩy rửa cấu bẩn của hành động, suy nghĩ và lời nói.
Nhưng điều tuyệt diệu là vị Phật sơ sinh trước kia được tắm,
vốn là một em bé thanh tịnh vô nhiễm; sau khi tắm xong, bụi trần gội sạch, em
bé đó trở về lại với sự vô nhiễm thanh tịnh sẵn có.
Cũng vậy, hành động, lời nói và suy nghĩ của kẻ phàm chúng ta
trãi qua bao kiếp, tích tập vô số thói hư tật xấu, tà kiến ác hạnh, ngu si chấp
trước, khiến ta ở trong vòng mê mờ vẩn đục; song bản tánh xưa nay của chúng ta
chưa hề bị ô nhiễm, hệt như vị Phật sơ sinh thanh tịnh vô cấu. Nếu dùng Phật
Pháp như nước tẩy, tắm gội tam nghiệp, tức là nếu ta sửa đổi thói hư tật xấu,
xả trừ chấp trước, minh tâm kiến tánh, thì ta sẽ khôi phục lại được thể tánh
thanh tịnh sẵn có xưa nay.
Bởi vậy điều then chốt trong lễ tắm Phật là ta phải hết sức
thành tâm, tụ thần chú ý, tâm niệm sáng suốt, thì nghi thức tắm Phật sẽ là một
phương tiện xảo thù thắng để ta tiêu trừ nghiệp chướng chấp trước.
Cách tắm Phật thì tuỳ theo quan niệm của từng nơi, có nơi dội từ đỉnh đầu xuống, có nơi dội từ vai. Điều này không quy định, nhưng thông thường thì dội từ vai vì sự tôn kính Đức Phật nên không dám dội từ đỉnh đầu.
Cách tắm Phật thì tuỳ theo quan niệm của từng nơi, có nơi dội từ đỉnh đầu xuống, có nơi dội từ vai. Điều này không quy định, nhưng thông thường thì dội từ vai vì sự tôn kính Đức Phật nên không dám dội từ đỉnh đầu.
Ðể giúp cho sự tập trung chuyên nhất của thân khẩu ý, đồng
thời biến sự tắm Phật thành sự tẩy trừ nghiệp chướng, chư Tổ khi xưa đã khuyên
dạy ta đọc câu chú sau đây: Án,
đi sa đi sa, xăng che, sô pô hô. Với
câu chú này, nếu ta thành tâm tụng niệm sẽ làm tâm ta không khởi vọng tưởng,
dẹp trừ phiền não, và do đó tự nhiên an tịnh siêu nhiên.
Bồ Ðề Hải
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét