Sáng
nay, bầu trời âm u một màu xám xịt, tưởng chừng như sắp sụp đổ. Không khí oi
bức, báo hiệu một cơn bão lớn đang tiến về thành phố.
Nhờ có dự báo
sớm, đường phố trở nên vắng lặng, chỉ còn vài bóng người lướt qua trong vội vã.
Nhà nhà đóng cửa, ngay cả những cửa hàng, công ty cũng nhanh chóng dừng hoạt
động.
Tầm trưa, mưa
bắt đầu rơi. Ban đầu chỉ là những giọt lác đác, rồi dần trở nên nặng hạt, ào ào
trút xuống như thác đổ. Mái nhà, sân vườn, đường phố ngập trong nước mưa, cây
cối chìm trong màn mưa dày đặc. Đợt mưa này chưa kịp dứt, đợt khác lại ập tới,
lạnh lùng và dữ dội.
Cây cối ngoài
trời oằn mình dưới cơn bão. Những cây nhỏ gãy đổ trước tiên, rồi đến cây phượng
đỏ trước cổng trường, bị quật ngang thân. Cây sấu già cao lớn cũng từ từ
nghiêng ngả, rồi đổ rạp, kéo theo cả đường dây điện và vài cột điện, khiến cả
khu phố chìm trong bóng tối.
Gió thổi mạnh,
từng cơn cuồn cuộn, rít lên qua từng khe tường, đập vào mái ngói ầm ầm. Tiếng
mưa hòa cùng tiếng gió như những lời gào thét, hung bạo và dữ dội.
Mưa rơi nặng
hạt, bị gió cuốn đi, đập vào tường rồi tan ra thành đám bọt nước, hất văng theo chiều gió. Tiếng mưa, tiếng gió hòa lẫn vào nhau, tạo nên những âm thanh đe dọa,
khiến lòng người không khỏi bất an. Được trú trong nhà lúc này thật yên tâm,
nhưng cũng không ngừng lo lắng, cầu mong bình an cho những ai còn đang chống
chọi ngoài kia.
Bên kia đường,
trong sân căn biệt thự ba tầng, cây cau cao vút vươn mình ngang mái nhà. Dưới
cơn bão cuồng nộ, cây cau thanh mảnh như một nét thẳng nổi bật giữa đất trời,
dẫu cho gió có thét gào. Thân cau trông mỏng manh nhưng lại kiên cường lạ
thường, đứng vững trước sức mạnh của bão tố. Gió ào qua, ngọn cau xoắn lại,
những tàu lá rung lên bần bật, xào xạc như thách thức cơn cuồng phong. Đôi lúc,
cây cau nghiêng ngả, thân cong theo chiều gió, tưởng chừng như sắp gãy, rồi lại
bật thẳng, hiên ngang chống chọi.
Gió bạo ngược,
cố vặn mình muốn nhổ bật cây cau khỏi mặt đất. Mặc kệ, cây cau vẫn bám chặt,
không hề khuất phục. Thân cây dẻo dai, uốn mình theo gió, nhưng không hề bị bẻ
gãy.
Từng lớp vỏ
cau sần sùi như chiếc áo giáp vững chắc, bảo vệ cây trước sự tàn phá của thiên
nhiên. Dù gió mưa quất mạnh đến đâu, cây cau vẫn kiên định, bám rễ sâu vào lòng
đất. Nhìn từ xa, nó hiện lên như một chiến binh đơn độc giữa chiến trường, dẻo
dai nhưng không bao giờ khuất phục. Mỗi lần gió ào qua, cây lại nghiêng mình,
nhưng khi gió ngừng, nó lại vươn thẳng, ung dung, hiên ngang dưới bầu trời.
Cuối cùng, bão
qua đi, gió ngừng thổi, mưa cũng dứt. Cây cau vẫn đứng đó, lặng lẽ vươn cao,
thản nhiên như chưa từng trải qua những cơn giông bão.
Cơn bão đã qua, để lại dấu vết trên cây cau. Lá cây rách tả tơi, một vài tàu lá xơ xác, thân cây hơi nghiêng về một phía. Nhưng cây cau vẫn đứng vững. Những giọt mưa đọng trên lá lấp lánh dưới ánh mặt trời mới lên, như những viên ngọc trai lóng lánh. Ánh nắng nhẹ nhàng chiếu xuống, dường như tiếp thêm sinh lực cho cây cau. Những tàu lá còn lại bung ra đón nắng, thân cây dần trở lại thẳng đứng.
Cây cau vẫn kiên cường đứng vững, vươn cao, trở thành biểu tượng bất diệt của sự sống. Cũng như con người, trước sức mạnh khắc nghiệt của thiên nhiên, không khuất phục hay bỏ cuộc, mà luôn vươn lên, sống lạc quan, yêu đời hơn với tinh thần: "Chớ thấy sóng cả mà ngã tay chèo".
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét