Chả cần
dư chỉ xin cầu đủ.
Thời
gian trôi,
nhưng ta
sẽ rơi lúc nào đó.
Lá cây
đã vàng, ánh hoàng hôn cũng vậy.
Cuối
cùng cũng chỉ là trăng trong nước,
hoa trong gương.
Khi lòng không mong cầu
thì tất thảy nhẹ như không.
Già, là khi ta thức dậy lúc mờ sáng,
để mong nghe tiếng gà gáy ban mai
rồi đợi
ánh bình minh dần sáng sau ô cửa…
Đứng dậy - Ngày mới An Khang.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét