15/05/2022

NGỒI BUỒN NHỚ MẸ CHA XƯA


     Mẹ mất đã 19 năm. Hôm nay ngày giỗ, em gái nói: 15/5 là sinh nhật Mẹ. Mình không phản bác, nhưng nghĩ, tựa như ngày sinh của Bác vậy, đến ông bố đẻ của Mẹ, người ÂL cũng chả nhớ nữa là. Nhưng cũng ý nghĩa vì lòng hiếu thảo của con cháu. Và mình nghĩ, nhớ đến công ơn Cha - Mẹ, phận con cháu luôn trong lòng tưởng nhớ, biết ơn chứ không chỉ trong ngày giỗ của Các Cụ.

Tôi thờ cúng Bố Mẹ, để tưởng nhớ công đức của Bố Mẹ và nhớ lại những năm tháng hạnh phúc được sống cùng bố mẹ. Tôi thờ Các Cụ, Ông Bà vì mỗi thế hệ phải có trách nhiệm với thế hệ sinh ra mình và thế hệ do mình sinh ra.


Bần thần hương huệ thơm đêm
Khói nhang vẽ nẻo đường lên niết bàn
Chân nhang lấm láp tro tàn
Xăm xăm bóng mẹ trần gian thuở nào

Mẹ ta không có yếm đào
Nón mê thay nón quai thao đội đầu
rối ren tay bí tay bầu
váy nhuộm bùn áo nhuộm nâu bốn mùa

Cái cò… sung chát đào chua
Câu ca mẹ hát gió đưa về trời
Ta đi trọn kiếp con người
Cũng không đi hết mấy lời mẹ ru

Bao giờ cho tới mùa thu
Trái hồng trái bưởi đánh đu giữa rằm
Bao giờ cho tới tháng năm
mẹ ra trải chiếu ta nằm đếm sao

Ngân hà chảy ngược lên cao
quạt mo vỗ khúc nghêu ngao thằng Bờm…
bờ ao đom đóm chập chờn
trong leo lẻo những vui buồn xa xôi

Mẹ ru cái lẽ ở đời
sữa nuôi phần xác, hát nuôi phần hồn
bà ru mẹ… mẹ ru con
liệu mai sau các con còn nhớ không

Nhìn về quê mẹ xa xăm
Lòng ta - chỗ ướt mẹ nằm đêm mưa
Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
miệng nhai cơm búng lưỡi lừa cá xương… 


-Nguyễn Duy-

 

Bông Hồng Vàng

 

Vu lan về con cài lên ngực
Bông hồng vàng báo hiếu mẹ cha
Tháng bảy mưa ngâu hay nước mắt nhạt nhoà
Của những đứa con nhớ về cha mẹ

Một nén hương thơm nồng nàn lặng lẽ
Nỗi lòng con gửi gắm những niềm thương
Dù bao năm dù có hoá vô thường
Công sinh dưỡng vẫn là công lớn nhất

Cả cuộc đời mẹ cha tất bật
Cho chúng con lẽ sống tình yêu
Đại dương bao la đâu đã là nhiều
Với chúng con cha mẹ là tất cả

Có đôi lúc
Mải mê quay với dòng đời ồn ã
Những đô hội thị thành
Những phương trời lạ
Chợt giật mình tỉnh giấc nhớ mẹ cha

 

 

Nhớ Cha

 

Mai sớm đào trưa luống thẫn thờ,
Hoa cười nụ nín gió đu đưa.
Phòng thư hiu hắt bình hương cũ,
Nghiên bút ơ hờ chiếc bóng xưa.
Phảng phất tiếng cười tan với nắng,
Mơ hồ giọng nói rã trong mưa.
Vườn sau ngõ trước hương còn đượm,
Như thể người đi mới trở về.

 

(Mai Trắng – Thơ thất ngôn bát cú nhớ cha đã mất)

 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét