Đại
Đạo vô biên đâu là thật ?
Trời
cao vô thượng lắm trăng sao.
Sinh
ra đã khổ sao cứ khổ,
Nửa
đời phiêu bạt lắm tịch liêu
Nỗi
lòng đâu phải phân hai hướng,
Hướng
để Yêu thương, hướng thoát hèn ?
Muốn
mượn phong vân đi khắp chốn,
Không
bằng trân trọng người kề bên.
Vô tình chính là đạo, hữu tình chính là
nhân,
Thế đạo vô tình, thế nhân hữu tình.
Lời muốn nói nhưng kém tài nên cách truyền đạt không đủ ý, đành
dùng từ người xưa để diễn đạt chứ không phải khoe chữ đâu ạ. Mong Tha Lỗi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét