1. Làng Tôi của nhạc sỹ Văn Cao, sáng tác năm 1947:
Bài hát
được viết ở nhịp 6/8, điệu valse nhịp nhàng, sâu lắng, giàu tình cảm, bố cục gọn
gàng, chặt chẽ. Nét nhạc chủ đạo phỏng theo nhịp điệu đung đưa của tiếng chuông
nhà thờ.
Bài hát
gồm có 3 lời, như một câu chuyện kể có mở đầu, có dẫn dắt tình tiết và có phần
kết thúc đầy lạc quan và tin tưởng vào ngày mai sáng lạng. Từ điệu luân vũ
cung đình sang trọng của Châu Âu, Văn Cao đã biến thành một điệu valse
bình dị làng quê Việt Nam thật nhẹ nhàng sâu lắng.
Có thể
nói ông là vua nhạc valse thời thập niên 40 với những bài hát valse nổi tiếng
thuộc vào hàng kinh điển Việt Nam như Ngày mùa, Thu cô liêu, Cung đàn xưa, Làng
tôi...
2. Làng Tôi của nhạc sỹ Hồ Bắc, sáng tác năm 1949:
Bài hát Làng tôi của Hồ Bắc viết trên cung
trưởng nhịp ¾ cấu trúc gồm 3 đoạn.
Đoạn hai, tác giả khéo dùng các dấu lặng đen để
diễn tả sự bất ngờ, thảng thốt khi quân giặc tràn về cày xới quê hương hoang
tàn
Đoạn ba kết thúc, tác giả hạ cao độ xuống nét
nhạc trầm lắng, giai điệu lôi cuốn tạo hình ảnh âm nhạc rõ nét đầy chất thơ:
rộn ràng tiếng quân đi, bóng mẹ già nhìn theo mến thương, những người con xa
quê hương, người con gái đón quân về...
Bài hát điệu valse lente (chậm) với cấu trúc âm hài hòa và sinh động, lôi cuốn, tác giả đã khéo sử dụng các cung bậc, các quãng lên xuống cho âm điệu khác nhau nghe rất cuốn hút rất hòa quyện sinh động nhất là đoạn cuối đầy hình ảnh vừa hào hùng vừa lãng mạn ...
3. Làng Tôi của nhạc sỹ Chung Quân, sáng tác năm 1952 (khi ông mới 16 tuổi):
Bài hát viết với nhịp 4/4, hành điệu là
Moderato Espressivo (biểu cảm). Vào đầu nét nhạc đã hiện lên một làng quê Việt
Nam rất quen thuộc thanh bình. Giai điệu bài hát rất Việt Nam, gần gũi với
dân ca khi tác giả khéo dùng các nốt luyến rất tinh tế.
Bài hát có giai điệu êm ả, mềm mại, duyên
dáng dựa trên chất liệu âm nhạc dân tộc với lời ca mộc mạc, dung dị, giàu chất
thơ.
Đoạn kết bài hát tác giả dùng các biến âm bất
thường, sử dụng rất nhuyễn những quãng nghịch thật “đắt” (Quãng 2 trưởng, quãng
2 thứ, quãng 7 thứ...) tạo cảm giác lâng lâng khó tả cho ta thấy một hình
ảnh làng quê, dòng sông, cây cầu, lại thấy như nét duyên dáng thiếu nữ
che nghiêng nón lá hay tưởng tượng được một điệu múa dân gian mềm mại...
Bài hát này của Chung Quân phổ biến cùng được ưu thích trong miền Nam trước 1975 và theo đó lan ra hải ngoại sau này, chứ ngoài Bắc ít biết hoặc có biết cũng qua các băng - đĩa nhạc từ ngoài vào.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét