Ăn đi Bà..Bà ơi cố mà
ăn
Có lưng cơm sao Bà ăn
chưa hết
Mấy hôm nay tôi biết
Bà hơi mệt
Chẳng có gì..thôi ăn
tạm Bà ơi.
Tôi thương Bà, thật
thương quá đi thôi
Bà đã chịu cả một đời
cực khổ
Để sớm mai có gì tôi
ra chợ
Mua tý gì về để vợ
chồng ăn.
Ở với nhau đã năm sáu
chục năm
Vợ chồng mình nhiều
gian nan khốn khó
Sớm tối ruộng đồng bạc
tiền đâu có
Nhưng rất vui mình đâu
có giận hờn.
Các con mình giờ cũng
đã lớn khôn
Chẳng có cho nghĩ cũng
buồn Bà nhỉ
Ra ở riêng chúng sớm
khuya chăm chỉ
Lại con thơ nên cũng
chỉ đủ ăn.
Cũng thay nhau chúng
hay lại nhà thăm
Được chốc lát rồi đi
làm rất vội
Thấy mình già ở với
nhau cũng tội
Chúng nó thương nên
lui tới thăm luôn.
Đã mấy lần chúng bảo
đón về chăm
Để Cha Mẹ ở bên con
bên cháu
Nhưng mình ngại sợ làm
phiền con cháu
Bận bù đầu lại phục vụ
Mẹ Cha.
Nhà các con chúng ở có
đâu xa
Có chuyện gì chúng
chạy qua chạy lại
Tôi với Bà ở với nhau
chẳng ngại
Vợ chồng già muốn ở
mãi bên nhau.
Ăn đi Bà dù chỉ có cơm
rau
Nhưng cũng vui đừng
nghĩ nhiều Bà nhé
Tôi với Bà chỉ mong
sao giờ khỏe
Thế là mừng con cháu
sẽ yên vui.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét