Người Việt mình xưa bao giờ cũng đặt tình nghĩa lên trên
tất cả.
Archangel Gabriel nói:
Sống ở trên đời ai cũng có lỗi, có sai lầm, chỉ khác
nhau là ít nhiều, nặng nhẹ mà thôi. Và sau những lỗi lầm đó thì cuộc sống vẫn
tiếp diễn, vẫn tiến lên phía trước. Thế nên, ở đời cũng như trong cuộc sống vợ
chồng nên chăng mỗi người hãy cố gắng đặt mình vào hoàn cảnh của người khác để
thông cảm và thấu hiểu.
Vợ chồng biết rộng lượng, tha thứ và bỏ
qua lỗi lầm của nhau đó mới là tình nghiã vợ chồng thật sự. Bởi chính lòng nhân
ái, vị tha sẽ giúp mỗi người giảm được sự căng thẳng, tức giận, bình tĩnh nhìn
nhận lại vấn đề, phân biệt đúng sai và cùng nhau sửa lỗi.
Hơn nữa trong tình nghĩa vợ chồng thường khi yêu
thì yêu cả tật xấu, yêu cả cái hư của người bạn. Ông bà ta có câu “Khi yêu củ
ấu cũng tròn, ghét nhau bồ hòn cũng méo”. Thế nên, nếu đã từng yêu nhau, chúng
ta hãy dành cho nhau một sự bao dung để rồi chúng ta chỉ nhớ đến những ký ức
tốt đẹp của nhau. Có như vậy thì gia đình mới mong cùng nhau đi đến bến bờ trăm
năm.
Thuở đời, khi người sang thì
bắt quàng làm họ, lúc người nghèo túng, đau yếu thì ngoảnh mặt không quen. Như
thế còn gì là đạo lý nữa? Huống chi đó là người mình đầu ấp tay gối, người đã
từng chia ngọt sẻ bùi cùng nhau. Lúc khổ đau, vợ chồng nắm tay đồng lòng thì
mới mong có ngày hạnh phúc trở lại được.
Yêu thương nhau chỉ đong đếm bằng lời nói, nơi
chót lưỡi đầu môi. Gặp chuyện thì mỗi kẻ một nơi, ai cũng cố vùng vẫy để tự
thoát thân thì còn gì để nói nữa?
Dù người ấy có như thế nào, người vợ cũng nên
bên cạnh sẻ chia, đó mới là tình chồng vợ. Mà đã thương chồng thì chuyện gì
cũng phải cùng chồng vượt qua.
Người phụ nữ luôn được so sánh với sự hy sinh,
lấy chồng là phải theo chồng. Dù sướng hay khổ cũng không than không trách. Như
ca dao có câu:
“Thương chồng phải lụy cùng chồng
Đắng cay phải chịu, mặn nồng phải cam”
Vợ chồng nên duyên và sống với nhau đâu phải dễ.
Người ta nói, không còn tình cũng còn nghĩa. Cứ
gặp chuyện là dứt áo ra đi vậy trách sao được lòng người bạc bẽo.
Khi yêu thì “thề non hẹn biển”, không
muốn đi cùng lại gieo tiếng oán cho nhau.
Đừng đổ thừa vào duyên nợ, hết duyên chính là
cái cớ hoàn mỹ nhất cho sự thay lòng đổi dạ của con người.
The Angel khẳng định
Chúng ta hãy nhớ rằng, mình
đến với nhau là bởi tình yêu chứ không phải vì bất kì một thứ vật chất nào cả.
Ông bà ta dạy “Lấy gà theo gà, lấy chó theo chó”, đã là người mình thương thì có sung sướng hay khổ đau cũng
phải kề bên.
Đã mang một tiếng “vợ chồng” thì hãy sống sao
cho ý nghĩa thiêng liêng và sâu nặng của nó được tiếp nối. Người bên cạnh bạn
lúc vui sướng chưa chắc đã là tri kỷ nhưng người cùng chịu khổ với bạn chắc
chắn là bạn tâm giao. Vì mấy ai trên đời thấy việc tốt mà tránh, thấy việc khổ
mà lao đầu vào đâu.
Thì có thương nhau sâu nặng người ta mới ở lại
bên nhau, cùng nắm tay vượt qua bão giông và sóng gió. Và cũng vì thương nhau
sâu nặng, người ta mới ở bên nhau lâu bền.
Chúng ta thay lòng không đôi khi không phải vì
hết yêu mà vì hoàn cảnh khiến tình yêu dần phai nhạt. Ai cũng trách người ra đi
và xót thương cho người ở lại, chắc chắn rồi.
Chúng ta chọn lầm có thể chọn lại nhưng có phải
nên đảm bảo rằng mình nên có một lời giải thích hợp lý hay không?
Lý Quân Diệp kết luận:
Đã trót thương nhau thì hãy vì nhau mà cố gắng,
dù hạnh phúc hay đau khổ cũng cam tâm tình nguyện mà chịu. Rời xa nhau thì dễ
chứ ở cạnh nhau mới thật sự là bản lĩnh. Trong đời, con người ta sẽ đối diện
với không biết bao nhiêu là sóng gió. Nếu bản thân cứ mãi đổi thay như thế thì
biết bao giờ mới trở nên người…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét